Đồng Hiểu không nói gì, Thẩm Thần Bằng thì khăng khăng đòi đi, cuối cùng bọn họ vẫn về chung cư của Thẩm Thần Bằng.
Đêm đó, nằm ở trên giường, Thẩm Thần Bằng vận động ở trên người cô, nhưng Đồng Hiểu lại không tập trung
Bạn tốt nhất của cô sắp đính hôn, cô lại là người cuối cùng biết
Thẩm Thần Bằng nhìn thấy cô đang ngẩn ra thì dừng lại, không vui nhìn cô, “Đồng Hiểu, có phải mỗi lần ở dưới người anh, em đều nghĩ đến người đàn ông khác không?”
Đồng Hiểu hoàn hồn lại, nhìn người đàn ông khôi ngô trước mặt này, chỉ cần có anh là đủ rồi.
Cô bám lấy vai anh, chủ động hôn lên môi anh
Giây phút đó, Thẩm Thần Bằng đâu còn có thể đi suy nghĩ chuyện gì khác, vô cùng dịu dàng với cô.
Ngày hôm sau Đồng Hiểu nhận được thiệp mời của Chung Hân Văn
Lúc tan làm, Chung Hân Văn đích thân đem thiệp mời đến phòng làm việc của Đồng Hiểu, lúc này, trong phòng làm việc chỉ có một mình Đồng Hiểu.
“Tớ nghĩ cậu đã biết tớ và Lâm Vân sắp đính hôn rồi.”
Chung Hân Văn vừa đưa thiệp mời cho cô vừa bình tĩnh nói
Không biết tại sao, Đồng Hiểu không nhìn thấy được nụ cười hạnh phúc trên mặt cô ấy
Cô nhận lấy thiệp mời, chân thành nói: “Chúc mừng cậu.” “Đây là lời chúc phúc thật lòng sao?” Chung Hân Văn nhướng mày hỏi, “Đồng Hiểu, tớ và Lâm Vân sắp kết hôn rồi, trong lòng cậu có cảm thấy mất mát chút nào không?”
Đồng Hiểu cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475247/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.