Chung Hân Văn là một người nhạy cảm, Đồng Hiểu sợ cô ấy sẽ hiểu lầm.
Cuối cùng đã tới chung cư, cô thở phào nhẹ nhõm
“Đồng Hiểu, lễ đính hôn của bọn tớ, cậu sẽ đến chứ?” Chung Hân Văn hỏi cô
Đồng Hiểu cười gật đầu, “Đương nhiên rồi, nhất định tớ sẽ đến.” Chung Hân Văn chỉ ra ngoài cửa sổ, “Thẩm Thần Bằng yêu cậu thật đấy.” Đồng Hiểu nhìn theo phía cô ấy chỉ, Thẩm Thần Bằng đang lười biếng dựa vào thân cây lớn
Dưới ngọn đèn đường mờ nhạt, khuôn mặt khôi ngô của anh thoắt ẩn thoắt hiện, không nhìn ra được vẻ mặt anh, chỉ lờ mờ cảm nhận được khí lạnh tản ra từ người anh
“Hân Văn, tớ xuống xe trước đây, hai người về cẩn thận nhé.” Đồng Hiểu chào hỏi rồi xuống xe
“Chương Lâm Vân, bây giờ trong lòng anh có buồn không?” Chương Lâm Vân không để ý đến cô ấy, vào số, đạp chân ga, xe lao vút lên đường
Đồng Hiểu chạy đến trước mặt Thẩm Thần Bằng, giơ tay ra thân mật khoác cánh tay anh
Đứng gần anh như vậy, cô mới nhìn thấy con người anh lạnh lùng
“Anh giận rồi à? Không phải em về rồi sao?”
Anh nhướng mày, “Ai đưa em về?”
Cô bĩu môi, “Thật nhỏ mọn, Chương Lâm Vân và Chung Hân Văn cùng đưa em về.”
Thẩm Thần Bằng không nói gì nữa, nhưng sắc mặt vẫn u ám như cũ.
Vào đến nhà, cô cười hỏi, “Anh chưa ăn cơm thật à?” Thẩm Thần Bằng ngồi xuống sofa trong phòng khách, “Ừ” đơn giản một tiếng.
“Anh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475248/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.