Đồng Hiểu chạy đến trước mặt Đồng Ngạn Thiên, nghẹn ngào nói, “Ba, con xin lỗi.”
“Con bé ngốc, vừa về nhà đã nói lời ngốc nghếch rồi.” Đồng Ngạn Thiên vỗ vai cô
Lúc này Thẩm Thần Bằng cũng đi đến
Đồng Ngạn Thiên nhìn anh, nghi ngờ hỏi, “Người này là...” Đồng Hiểu dụi mắt, giới thiệu, “Ba, đây là bạn trai con, Thẩm Thần Bằng.” Thẩm Thần Bằng rất lễ phép chào hỏi, “Bác trai, cháu chào bác.” Đồng Ngạn Thiên nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt này, nhìn kiểu gì cũng giống người giàu sang.
Ông mỉm cười, “Chào cháu, mọi người đi ăn cơm đi, bác đi tắm trước.” Đồng Ngạn Thiên vào phòng tắm tắm rửa rồi nhẹ nhàng khoan khoái đi ra
Cuối cùng cả nhà cũng đầy đủ
cả bữa cơm gần như đều vây quanh Thẩm Thần Bằng
Thẩm Thần Bằng giải đáp tất cả nghi ngờ của bọn họ, thái độ rất đúng mực
“Anh rể, anh có biết chơi game không?”
Thẩm Thần Bằng còn chưa kịp trả lời, Đồng Hiểu đã xị mặt trách mắng, “Đồng Tử, gọi linh tinh cái gì thế?”
“Không phải anh rể sao? Dù sao sớm muộn gì hai người cũng sẽ kết hôn, bây giờ không gọi anh rể, sau này khó sửa lại lắm.” Thẩm Thần Bằng cười hài lòng, “Anh không biết chơi game lắm, có điều anh có rất nhiều bạn đều là game thủ.”
“Vậy sao? Ở Bắc Kinh có mấy đội rất nổi tiếng, em rất muốn đi trải nghiệm một chút.” “Lần sau đến Bắc Kinh, anh có thể đưa em qua đó chơi
Anh có người bạn thành lập một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475244/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.