Đồng Hiểu cau mày, “Cậu định ở bên Thẩm Thần Phong à?” “Nếu như tớ ở bên Thẩm Thần Phong có thể giúp cho sự nghiệp của ba tớ lên như diều gặp gió, vậy thì tớ cũng chấp nhận
Dù sao ông ấy đã nuôi tớ bao nhiêu năm nay, cũng đến lúc tớ phải báo đáp ông ấy rồi.”
“Hân Văn, cậu đừng giận dỗi nữa
Cậu và Thẩm Thần Phong là do uống say nên mới xảy ra chuyện như vậy, cho dù Chương Lâm Vẫn biết thì cũng sẽ không trách cậu đâu.” Chung Hân Văn cười tự giễu, “Đồng Hiểu, cậu không cần an ủi tớ nữa, tớ thật sự đã nghĩ thông suốt rồi, thay vì cứ âm thầm yêu một người không yêu mình, chi bằng cống hiến một chút gì đó cho ba tớ.” Đồng Hiểu mím môi, không nói thêm gì nữa
“Đồng Hiểu, hôm nay tớ vẫn muốn xin nghỉ thêm một ngày nữa, lát nữa tớ sẽ bảo lái xe nhà tớ đưa cậu về.”
Đồng Hiểu gật đầu
Hai người cùng nhau xuống nhà ăn sáng, ông Chung đang ngồi trong phòng ăn đọc báo.
“Cháu chào chú Chung.” Đồng Hiểu lễ phép chào
Ông Chung hiền hậu mỉm cười, nói: “Hiểu Hiểu đến chơi à, lâu lắm không gặp cháu rồi, nửa đêm hôm qua chú mới về đến nhà, nếu không thì đã có thể đánh với cháu một ván cờ rồi.”
“Chú Chung, để hôm khác cháu sẽ chơi cờ với chú.” “Được, cứ như vậy nhé, sau này nhất định phải thường xuyên đến nhà chơi, cháu là bạn thân nhất của Hân Văn đấy.”
Cả nhà ngồi ăn sáng cùng nhau, bà Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475211/chuong-781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.