Đồng Hiểu khẽ nói, “Tôi vốn muốn tặng quà sinh nhật cho bạn, nhưng đắt quá.”
An Noãn rất kinh ngạc, “Bình thường anh tôi không phải là người hẹp hòi, anh ấy không đưa tiền cho cô tiêu à?” Mặt Đồng Hiểu hơi đỏ lên, cô thấp giọng nói: “Tôi không tiêu tiền của anh ấy.” An Noãn cảm thấy thời buổi này cô gái giống như Đồng Hiểu càng ngày càng ít. Có nhiều cô gái trăm phương ngàn kế bám lấy Thẩm Thần Bằng, không phải là bởi vì quyền thế của anh, không phải là bởi vì tiền bạc của anh sao? An Noãn nắm lấy tay Đồng Hiểu, “Đồng Hiểu, tôi có thể hiểu được tâm trạng của cô, cổ nhất định không muốn có bất cứ liên quan gì với anh ấy về mặt tiền bạc. Nhưng cô là phụ nữ, bọn họ là đàn ông, đồng thời với việc bảo vệ lòng tự trọng của mình, cô cũng phải có suy nghĩ thỏa đáng về lòng tự trọng của đàn ông. Đàn ông cảm thấy mình kiếm tiền chính là vì cho người phụ nữ của mình tiêu, nếu như cô không thể khiến anh ấy có cảm giác thành tựu như vậy, sẽ đả kích tính tích cực của anh ấy. Cô hiểu ý tôi chứ?”
Đồng Hiểu gật đầu, “Nhưng tôi và anh ấy vẫn chưa đến mức như vậy.” An Noãn mắng, “Sao cô có thể nói như vậy, anh tôi nghe thấy sẽ cáu ngay, anh ấy đã muốn đưa cô về nhà rồi, cô nhất định không thể nói như vậy ở trước mặt anh ấy.” An Noãn nhìn mà nhức mắt, nghiêm túc nói: “Đồng Hiểu, không giấu gì cô, trước khi quen cô, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475171/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.