Mạc Trọng Huy cắn môi, đứng dậy rời khỏi nhà họ Thẩm.
An Noãn về đến phòng, nằm bên cạnh con, nhìn thấy dáng vẻ ngủ say của nó y như bản thu nhỏ của Mạc Trọng Huy, mãi mà cô không thể bình tĩnh lại được
Trước giờ cô chưa từng nghĩ đến việc sẽ có một ngày hắn kết hôn với một người phụ nữ khác
Từ cái ngày không vui vẻ rời khỏi nhà họ Thẩm đó, Mạc Trọng Huy không hề đến đây nữa
Ngày tháng vẫn cứ trôi qua như thường, chỉ có điều người nhà vẫn thường nhắc trước mặt An Noãn: “Đã lâu lắm Huy không đến rồi.” Mỗi lần như vậy, An Noãn đều giả vờ như không nghe thấy, chọn cách im lặng
Điều hạnh phúc nhất hiện tại của An Noãn chính là nhìn thấy con ngày một lớn lên
Ban ngày thằng bé luôn rất ngoan, cứ hễ đến đêm thì lại bắt đầu quây, có lúc cho dù An Noãn dỗ thể nào nó cũng không chịu ngủ
Một mình nuôi con thực sự rất vất vả, có khi đêm phải tỉnh giấc mấy lần
Mọi người trong nhà thấy cô ngày càng gầy, lại bắt đầu nói trước mặt cô: “Trẻ con cần có ba, một mình mẹ chăm quá vất vả” Gần đây Thẩm Diệc Minh rất bận, thỉnh thoảng mới về, người nhà ngày càng nói táo tợn hơn, vô cùng khoa trương
“Noãn Noãn, cháu xem dạo gần đây cháu đã gầy đi rất nhiều rồi
Một mình chăm con vất vả thể nào chứ, bác muốn giúp cháu nhưng không giúp được
Cho nên mới nói, vẫn nên tìm ba cho thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475098/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.