“Cháu xin lỗi, cháu không làm được, cháu không có cách nào tìm cho Đinh Định một người ba dượng khi nó còn nhỏ như vậy
Cháu cũng không có cách nào phân tâm mà đi yêu đương người khác
Bác, cháu xin bác đừng ép cháu yêu được không?”
Thẩm Diệc Minh thở dài: “Noãn Noãn, từ đầu đến cuối cháu vẫn không thể quên được Mạc Trọng Huy, đời này không thể thiếu được Mạc Trọng Huy đúng không?”
“Bác, không phải thế.” An Noãn ngụy biện.
“Noãn Noãn, cháu là con gái của bác, bác còn không biết trong lòng cháu nghĩ gì sao
Cho dù bên ngoài cháu thể hiện rất lạnh nhạt, nhưng trong lòng cháu từ đầu đến cuối vẫn luôn chỉ có Mạc Trọng Huy
Không phải bác nhất quyết chia cắt hai đứa ra, mà bác đã sợ rồi, bác sợ cháu lại bị nhà họ Mạc làm tổn thương thêm một lần nữa.”
“Bác, cháu biết là bác thương cháu, cháu sẽ nghe lời bác
Bây giờ cháu cảm thấy một mình rất tốt, thật đó ạ.” Ngày nào Cung Chủ Nhi cũng đến nhà họ Mạc với Đường Tình Vi, nhờ sự chăm sóc của cô ta, sức khỏe Đường Tĩnh Vi hồi phục rất nhanh
Cô ta còn hay nói bóng gió trước mặt Đường Tinh Vi là muốn gặp Mạc Trọng Huy, nhưng Đường Tỉnh Vi luôn chọn cách làm ngơ
Một thời gian trôi qua, cô ta vẫn không thể gặp được Mạc Trọng Huy một lần, cô ta cảm thấy mình sắp điên rồi
Cuối cùng cô ta nói rõ ra trước mặt Đường Tĩnh Vi: “Bác gái, bác không nhở con trai bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475099/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.