Cô ta không biết rằng từ đầu đến cuối hắn không hề nghiêm túc nhìn cô ta lấy một cái.
“Anh Mạc, có phải anh đang lo lắng cho bệnh tình của bác gái không? Thật ra mấy hôm nay em vẫn luôn ở bên bác, tâm trạng bác rất tốt, chỉ là hôm nay đột nhiên rất nhớ cháu, cho nên mới..
Nhưng anh yên tâm đi, sau này có thời gian em sẽ thường xuyên ở bến bác
Bác gái rất thích em, bác nói nhìn thấy em là tâm trạng sẽ tốt lên ngay.”
Cung Chủ Nhi nhắc đến Đường Tĩnh Vi, nhưng vẻ mặt Mạc Trọng Huy vẫn lạnh lùng
Cô ta ăn chậm nhai kĩ, rất lâu sau mới ăn xong
Suốt cả quá trình Mạc Trọng Huy luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, cô ta đang nghiến răng trong lòng, nhưng vẫn phải cố giả vờ tỏ ra dịu dàng
“Cảm ơn anh đã đi ăn cùng em, khách sạn ở ngay gần đây, em tự đi về được rồi, anh không cần đưa em về đâu.”
Mạc Trọng Huy không nói gì, đi gần đến xe, hắn mới thấp giọng nói: “Lên xe đi.”
Cung Chủ Nhi vừa mừng vừa lo, không chút do dự mở cửa xe ngồi vào ghế phụ xe.
Mặc dù đoạn đường chỉ có mười mấy phút, nhưng hành động nhỏ này của Mạc Trọng Huy lại khiến cô ta vô cùng sung sướng.
Đến khách sạn, cô ta quyến luyến không nỡ, do dự muốn mời hắn lên trên phòng ngồi, nhưng rốt cuộc vẫn không dám mở miệng
Cô ta tự nói với mình phải dè dặt một chút, thái độ của Mạc Trọng Huy với cô ta hôm nay khiến cô ta nhìn thấy có chút hy vọng
Có lẽ cứ tiếp tục kiên trì như vậy sẽ có ngày thành công
Dù sao cô ta cũng có sự ủng hộ của Đường Tỉnh Vi và Mạc Bạch Linh
Cô ta dốc hết sức để lấy lòng họ cũng chính vì mục đích có thể lợi dụng được như ngày hôm nay
Bây giờ, tác dụng của Đường Tĩnh Vi có vẻ lớn hơn một chút rồi, dù sao Mạc Trọng Huy cũng hoàn toàn không có tình cảm với Mạc Bạch Linh
Cho nên bây giờ cô ta dành nhiều thời gian lấy lòng Đường Tĩnh Vi hơn, cũng giành được một chút thành quả
Về đến khách sạn, cô ta gọi điện thoại cho ba mình, vô cùng cao hứng nói: “Ba, con cảm thấy thành công đã ở ngay dưới chân con rồi, chỉ cần con bước từng bước từng bước đi về phía trước là có thể thành công.” Cung Thiên Hồng ở đầu dây bên kia thở dài một tiếng: “Mạc Trọng Huy là một nhân vật rất lợi hại, ngay cả ba cũng không dám bảo đảm có thể trở thành đối thủ của cậu ta, Chủ Nhi, ba hy vọng con phải thận trọng.” “Ba, hình như bây giờ anh ấy cũng đang có chút cảm tình với con rồi
Hôm nay anh ấy còn đi ăn đêm cùng con, còn khăng khăng đưa con về khách sạn nữa
Tóm lại, con tin rằng chỉ cần con kiên trì thì rồi một ngày nào đó anh ấy sẽ là của con.” Cung Thiên Hồng ở đầu dây bên kia thở dài.
“Hơn nữa trong tay con có không ít tài liệu, đợi thời cơ chín muồi, con sẽ tung tin tức ra, cắt đứt hẳn con đường quay lại của vợ chồng bọn họ.” Cung Thiên Hồng lo lắng: “Con gái, con nhất định đừng làm như vậy
Con không thể tưởng tượng được thế lực của Mạc Trọng Huy ở Bắc Kinh đâu, con làm gì cậu ta cũng có thể tra ra được ngay, con nhất định đừng có mạo hiểm.” “Ba yên tâm, con biết rồi, chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ thì con sẽ không tung tin tức ra ngoài đâu.” Mạc Trọng Huy lái xe đến nhà họ Thẩm
Lúc này người nhà họ Thẩm gần như đã ngủ hết rồi, tầng dưới đã tắt điện tối om, chỉ còn phòng của An Noãn vẫn sáng đèn
Có lúc thằng bé quấy đến rất khuya mới chịu ngủ, nghĩ đến đây, hắn thấy đau lòng, không phải là đau lòng con, mà là đau lòng An Noãn
Chăm sóc con một khoảng thời gian dài như vậy, hắn biết nuôi con khổ như thế nào
Lính cảnh vệ nhìn thấy xe Mạc Trọng Huy dừng phía ngoài liền đi đến nói với hắn: “Anh Mạc, ông cụ Thẩm nói rồi, anh có thể vào bất cứ lúc nào.” Nghe lính cảnh vệ nói bóng gió, Mạc Trọng Huy không lập tức đi vào ngay
Hắn ngồi im trên xe, nhìn về phía căn phòng của An Noãn
Trong ánh mắt hắn có chút mờ mịt, giống như tâm trạng của hắn lúc này
An Noãn vẫn luôn nói mệt mỏi rồi
Chuyện tình cảm thật sẽ khiến con người ta có lúc mệt mỏi
Nhưng hắn biết hắn phải không ngừng đi về phía trước, cho dù con đường đó có bao nhiêu gian khổ
Hắn mở cửa xuống xe, đi vào trong, đi qua phòng khách rồi đi thẳng lên tầng, đến trước phòng An Noãn, bước chân hắn đột nhiên do dự
Nghe thấy tiếng An Noãn dỗ con, hắn mới hít sâu một hơi rồi đẩy cửa đi vào
An Noãn bị dọa giật mình, quay người lại nhìn thấy Mạc Trọng Huy, cô không tự chủ được cau mày lại, lạnh lùng hỏi: “Sao anh lại đến đây?” Mạc Trọng Huy không trả lời, đón lấy con từ trong lòng cổ: “Để anh dỗ con, em ngủ trước đi.” “Mạc Trọng Huy, tại sao anh lại giống một người không có việc gì để làm như vậy, cả ngày tự do ra vào nhà họ Thẩm
Nếu như bác hại tối ở nhà, nhìn thấy anh như vậy thì anh sẽ xui xẻo đó.”
Mạc Trọng Huy nhướng mày, hỏi: “Em đang lo cho anh à?”
“Mạc Trọng Huy!”.
Hắn cười: “An Noãn, thật ra anh không hề sợ bác hai em, thật đó, cho dù bác hai em đối xử với anh thể nào anh cũng đều có thể chấp nhận
Anh sợ nhất là em sẽ không yêu anh nữa, sẽ không cho anh cơ hội nữa.”
An Noãn không muốn để ý đến hắn, cô leo lên giường, quay lưng về phía hắn
Mạc Trọng Huy bế con đi đi lại lại trong phòng
Thằng bé nhìn thấy hắn, vui vẻ càng không ngủ nổi, bàn tay nhỏ bé bám vào cổ áo hắn, bám rất chặt
An Noãn nằm trên giường không buồn ngủ một chút nào, chỉ nghe thấy hai ba con chơi với nhau rất vui vẻ
Ban đầu tâm trạng thằng bé không được vui lắm, vậy mà lúc này lại cứ cười khanh khách không dừng
Một lúc lâu sau, Mạc Trọng Huy mới dỗ được thằng bé ngủ, hắn cẩn thận đặt nó xuống bên cạnh An Noãn
“An Noãn, anh biết em vẫn chưa ngủ
Có thể nói chuyện với anh một lúc không?” An Noãn quay người lại, trịnh trọng nói với hắn: “Được, Mạc Trọng Huy, chúng ta nói chuyện tử tế với nhau đi, có gì thì hôm nay nói rõ hết với nhau đi.” Vì không muốn làm ổn đến thằng bé, Mạc Trọng Huy và An Noãn đi xuống phòng ăn dưới tầng.
“Có đói không, anh nấu chút gì cho em ăn nhé.” An Noãn cười lạnh lùng: “Anh đừng quên, đây là nhà tôi.” Cuối cùng Mạc Trọng Huy rót cho cô một cốc nước sôi
“An Noãn, hôm nay anh muốn nói với em về chuyện của mẹ anh
Sức khỏe của mẹ anh không tốt, bà rất muốn gặp thằng bé, có thể để anh đưa con đi cho mẹ gặp được không? Dù sao bà ấy cũng là bà nội của nó, từ khi thằng bé sinh ra đến bây giờ bà ấy vẫn chưa được gặp nó một lần.”
An Noãn cau mày lại: “Tôi đã nói rồi, anh có thể đưa mẹ anh đến gặp con, nhưng nhất quyết không thể để anh mang con đi.”
“Em không tin anh như vậy sao?” “Mạc Trọng Huy, cái này không liên quan gì đến việc tin tưởng hay không.”
“An Noãn, nếu như có một ngày anh kết hôn với một người phụ nữ khác, em có buồn không?”
An Noãn bất ngờ, hơi ngây người ra, rồi hừ lạnh: “Ngược lại, tôi sẽ rất vui.” “Vui à? Vui vì cuối cùng cũng đã thoát được khỏi anh đúng không?” “Đúng vậy, đó là một mặt, còn mặt khác là tôi thật lòng chúc phúc cho anh.” “An Noãn, em luôn có cái bản lĩnh nhẫn tâm chà đạp trái tim một người dưới chân mình
Nếu như có một ngày anh thực sự kết hôn với một người phụ nữ khác, anh hy vọng em đừng khóc, đừng hối hận.”
An Noãn tức giận, gầm lên với hắn: “Mạc Trọng Huy, anh tưởng anh là ai, anh thích kết hôn với ai cũng được, nếu như tôi hối hận, cmn tôi sẽ mang họ Mạc ngay.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]