Chương trước
Chương sau
Mạc Trọng Huy nghiêng đầu sang Thẩm Thần Bằng: “Chờ lúc cậu có con, cậu cũng sẽ biến thành như thế thôi.”

Thẩm Thần Bằng hừ mũi: “Cậu đang cười nhạo tôi không có con đấy à? Mạc Trọng Huy cậu đừng quá đắc ý, đứa bé này không phải họ Mạc đâu.” Mạc Trọng Huy cười nhạt: “Họ Mạc hay không thì vẫn là con tôi.” “An Noãn có biết ngày nào cậu cũng đến chơi với con không? Có phải hai đứa đã thương lượng tốt với nhau rồi phải không? Ban ngày ba trông, tối đến lượt mẹ trông, phân công rõ ràng quá nhỉ, nhưng cậu không cảm thấy chức năng bị đảo ngược à?”

Mạc Trọng Huy hơi sững người, chắc là An Noãn cũng biết

Mỗi ngày khi tài xế chở cô đến công ty, gần như đều thoáng gặp xe của Mạc Trọng Huy, dù không để ý thì sớm muộn gì cũng phải biết chứ.

“Hình như công ty nhỏ của An Noãn kinh doanh rất tốt, đúng là người nhà họ Thẩm, rất có phong thái của người phụ nữ thành đạt.”

Mạc Trong Huy cười lạnh: “Người phụ nữ thành đạt? Với tính cách tùy hứng mà không đủ lý trí như cô ấy cũng có thể trở thành người phụ nữ thành đạt à? Nếu không phải hai người cho cô ấy mối làm ăn, chắc chỉ vài ngày là công ty đó đã đóng cửa rồi.”

“Nếu An Noãn mà nghe được những lời này thì cậu chết chắc, còn muốn mỗi ngày đến gặp con nữa à, có khi đến cửa nhà họ Thẩm cậu cũng chẳng được vào.”

“Hai người các cậu giúp cô ấy tiếp tục chơi đùa đi!”

“Chậc chậc, lời nói này sao nghe hơi chua chua

Tôi biết cậu không thích con bé ra ngoài làm việc, nhưng nếu có can đảm thì cậu tự đi mà nói với An Noãn ấy, đừng có trút lên đầu tôi

Tôi giúp đỡ việc kinh doanh của em gái tôi là chuyện quá bình thường, hơn nữa con bé làm việc rất cẩn thận nên tôi rất tin tưởng.” Ngày nào Mạc Trọng Huy cũng rời đi trước khi An Noãn về nhà, hắn hiểu tính tình của An Noãn, vì có thể mỗi ngày đến gặp con, hắn sẽ không tùy tiện chọc cô tức giận

Dỗ con ngủ xong, lúc hắn chuẩn bị rời đi thì Đậu Nhã Quyên đột nhiên gọi hắn lại: “Huy, hôm nay cháu có thể ăn tối ở đây, hôm nay An Noãn ăn cơm bên ngoài đến muộn mới về.” Mạc Trọng Huy khẩn trương

“Cô ấy có nói ăn cơm ở đâu không ạ?”

Đậu Nhã Quyên lắc đầu: “An Noãn chỉ nói tối nay có bữa tiệc nên muộn mới về, bác cũng không hỏi kĩ.”

“Bác, bác có thể gọi điện hỏi giúp cháu được không ạ?” “Đương nhiên có thể”

Đậu Nhã Quyên vui vẻ đồng ý, bà cũng không ngờ sau khi hỏi được địa chỉ, Mạc Trọng Huy chẳng kịp ăn cơm đã vội vã chạy đi

“Huy, cháu đi tìm An Noãn hả? An Noãn sẽ không tức giận chứ?” “Cháu sẽ không quấy rầy bữa ăn của cô ấy mà sẽ chờ ở bên ngoài.” Đậu Nhã Quyên khẽ thở dài: “Huy, cháu đối xử với An Noãn quá tốt, chỉ là con bé quá bướng bỉnh

Thế này đi, cháu ăn cơm tối xong hãy đi, bữa tiệc chắc tối muộn mới bắt đầu.”

“Dạ thôi, cháu sẽ ăn ở ngoài.” Mạc Trọng Huy lái xe đến nơi đó, chờ ở bên ngoài ròng rã ba tiếng đồng hồ mới thấy An Noãn cùng vài người cả nam cả nữ uống say đi ra

Trong đó còn có một người đàn ông trung niên béo sỗ sàng đặt tay lên vai An Noãn, chắc do uống quá nhiều, đi đường còn không vững

Mạc Trọng Huy hận không thể xuống xe bẻ gãy tay người đàn ông đó, thế nhưng hắn không làm như thế, hai tay hắn nắm chặt tay lái, cố gắng nhẫn nhịn.

Đến tận khi những người kia lái xe rời đi, An Noãn mới từ từ đi đến bên cạnh xe hắn, chắc lúc trước cô đã nhìn thấy chiếc xe của Mạc Trọng Huy.

Cô gõ cửa kính xe, Mạc Trọng Huy hạ kính xuống

“Bác gái nói hôm nay tài xế không rảnh, anh sẽ đến đón tôi.” “Lên xe.” Giọng của Mạc Trọng Huy rất lạnh

An Noãn nhún vai thản nhiên nói: “Được rồi, nếu anh không vui thì tôi tự bắt xe về nhà vậy.”

“Lên xe!”

An Noãn nhíu mày nhưng không nhượng bộ: “Mạc Trọng Huy, tôi ghét nhất anh nói chuyện với tôi bằng giọng cái kiểu này!”

An Noãn nói rồi bước đi, Mạc Trọng Huy xuống xe nắm chặt cổ tay cô, nhẹ nhàng kéo cô vào trong ngực rồi trầm giọng nói: “Anh cũng ghét em phải ngồi tiếp rượu với đàn ông khác, những người đàn ông đó chỉ muốn sờ mó em, chẳng nhẽ em không thấy hay sao? Em cho rằng em bây giờ là một người phụ nữ thành đạt à? An Noãn, em còn lâu mới biết để làm một người phụ nữ thành đạt cần phải bỏ ra những gì đâu.”

“Có bỏ ra nhiều công sức hơn nữa tối vẫn vui, đấy là việc của anh à? Mạc Trọng Huy, anh thả tôi ra.” Một tay Mạc Trọng Huy ôm chặt cô, một tay nâng cằm cô lên: “Làm người phụ nữ thành đạt phải ngủ với rất nhiều đàn ông, em còn thấy vui không? Hả?” Mặt An Noãn giận đến đỏ bừng: “Mạc Trọng Huy, anh bỏ tay ra!” “Sẽ có rất nhiều người đàn ông nói với em rằng, nếu muốn nhận dự án này thì phải ngủ với tôi, em sẵn lòng làm thể sao?” “Mạc Trọng Huy, anh nổi điên làm gì, đừng có nghĩ ai cũng xấu xa như anh.” “Anh xấu xa?” Mạc Trọng Huy cười tự giễu: “Vậy để anh xấu xa cho em xem.” Hắn giữ chặt cổ trong lòng, cúi người hôn lên môi cô

An Noãn giãy giụa như bị điện, Mạc Trọng Huy hồn mà như cắn

An Noãn dùng tất cả sức lực cắn vào miệng Mạc Trọng Huy, môi hắn bị cắn đến chảy máu

Mạc Trọng Huy buông lỏng tay ra, lông mày nhắn chặt lại

“Mạc Trọng Huy, anh là đồ cầm thú, anh có tin anh đụng đến tôi một lần nữa thì từ nay về sau tôi sẽ không cho anh gặp con nữa hay không?”

Mạc Trọng Huy tức giận: “Em lại dùng con uy hiếp anh

Anh là ba của nó, em có quyền gì không cho anh gặp con?” Nhất thời An Noãn lại không phản bác được

“An Noãn, em đừng hung dữ trước mặt anh, em không hiểu được thương trường này đen tối đến mức nào đâu, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày em bị vấp ngã, đến lúc đó em sẽ có kinh nghiệm

Lên xe di, anh đưa em về nhà.” Hắn kéo cô vào trong xe

An Noãn cũng thấy mệt nên không muốn giãy giụa nữa, cô chỉ muốn nhanh chóng về nhà gặp con mà thôi

Trên đường đi bọn họ không nói bất kỳ câu nào, chẳng biết tại sao mà ngồi trên xe của hắn, cô sẽ bất giác ngủ thiếp đi

Giấc ngủ quá quen thuộc, đến mức xe về đến nhà họ Thẩm, Mạc Trọng Huy bế cô xuống xe mà cô hoàn toàn không có cảm giác

Mạc Trọng Huy bế cô vào nhà, Đậu Nhã Quyên nhìn thấy lo lắng hỏi: “Con bé thế nào?” Mạc Trọng Huy nhỏ giọng trả lời: “Cô ấy ngủ thiếp đi rồi ạ, đang ngủ rất ngon.” “Con bé này quá mệt mỏi, ban ngày đi làm, ban đêm lại phải trông con

Bác đã bảo nó đưa con cho các bác trong mà nó nhất định không chịu

Vất vả như thế sao mà chịu được?” “Bác, bác đi ngủ trước đi, cháu bể cô ấy lên lầu.” Mạc Trọng Huy bế An Noãn về phòng rồi đặt nhẹ nhàng lên giường, nhẹ nhàng giúp cô cởi giày, đắp chăn

Thấy An Noãn đã ngủ say mà vẫn nhíu chặt lông mày, trong lòng hắn vô cùng thương xót

Đáng ra cô nên vô lo vô nghĩ sống bên cạnh hắn, cô chỉ cần tập trung chăm sóc con cái là được

Nhưng bởi vì hắn đã làm cố bị mất giác an toàn, chắc cô cảm thấy chỉ dựa vào chính mình mới là an toàn nhất

Đột nhiên hắn rất nhớ khoảng thời gian An Noãn ở bên cạnh mình, mỗi ngày cô đều nấu cơm cho hắn

Khi đó cố không có công việc, không có sầu lo, mỗi ngày chỉ cần nghĩ chuyện chăm sóc cho hắn

Mạc Trọng Huy không biết tại sao mọi chuyện lại trở thành như vậy

Ngồi xuống bên cạnh giường của cô, hắn không kìm lòng được mà hôn nhẹ lên trán, lông mi, mũi, môi, hôn thế nào cũng chưa đủ

Hắn khao khát được ôm cô, để cô chìm vào giấc ngủ trong ngực mình, để cô ngủ thật an tâm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.