Nửa đêm An Noãn chợt bừng tỉnh nhưng không biết tại sao mình lại ngủ trên giường
Sau đó cô mới nhớ lại là Mạc Trọng Huy đã đưa cô về nhà, nhất định là hắn đã bế cô lên đây.
Cô vén chặn xuống giường rồi chậm rãi đi đến phòng bé con, nhìn qua khe cửa thấy thân hình cao lớn của Mạc Trọng Huy đang bế con, vừa cho con uống sữa, vừa dỗ nó ngủ
Cảnh tượng vô cùng ấm áp làm An Noãn không dám nhìn tiếp mà quay người đi về phòng mình
Cô tắm rửa xong rồi lại nằm ở trên giường nhưng không còn buồn ngủ
Công việc liên tục thật khiến người ta mệt mỏi, nhưng hôm nay nhận được hợp đồng mới làm cô cảm thấy có mệt mỏi cũng đáng
Con đường này chắc sẽ rất vất vả, nhưng ít ra cô không cần phụ thuộc bất kỳ ai để sống
An Noãn hi vọng nếu có một ngày mất đi sự che chở của nhà họ Thẩm, cô vẫn có thể dựa vào đôi tay mình cho con một cuộc sống đầy đủ.
An Noãn từng coi Mạc Trọng Huy là chỗ dựa, nhưng chỗ dựa kiên cường như thế mà cũng có một ngày mất đi, cô không còn tin có bất kỳ điều gì có thể tồn tại vĩnh viễn nữa.
Nghĩ lại cuộc sống thật là buồn cười, năm đó lúc Tảo Tạo ra đời, gần như do một tay An Noãn nuôi lớn
Hiện giờ con của mình sinh ra, cô lại không có nhiều thời gian bên cạnh nó
Cũng không biết sau này đứa bé lớn lên có trách cô không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475082/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.