Chương trước
Chương sau
“Mạc Trọng Huy, tại sao anh luôn không đổi xe?”

Hắn cười, nói đùa, “Anh tương đối chung thủy, dùng quen một đồ rồi là không muốn thay đổi

Tình cảm cũng thế, một khi bỏ ra sẽ không muốn thu lại.”

An Noãn mím môi, nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ

Xe lái yên ổn cả đường, cô lại dựa lưng vào ghế ngủ mất

Hắn lắc đầu chua chát, cũng chỉ có lúc ngủ cổ mới yên tĩnh như vậy, mới làm người ta thương yêu

Xe đến nhà họ Thẩm, An Noãn vẫn còn ngủ say, khoảnh khắc đó, hắn lại không đành lòng đánh thức cô

Nhân lúc cô đang ngủ, hắn dịch lại gần cúi đầu hôn lên trán cô, môi cô

Mùi hương quen thuộc, cảm xúc quen thuộc, hắn muốn ôm chặt cô vào trong lòng hôn cô biết bao

Nhưng hắn không dám, cũng không nỡ

Hẳn mở cửa ghế phụ ra, định bể cô xuống xe

Vừa mới chạm vào chân cô, cô đã tỉnh rồi

Cô đề phòng nhìn hắn, hừ nhẹ, “Mạc Trọng Huy, anh muốn làm gì?” “Em ngủ thiếp đi, anh định bế em xuống xe.”

An Noãn vô trán, cố gắng khiến mình tỉnh táo chút

“Cảm ơn anh đã đưa tôi về, tôi vào nhà trước đây” An Noãn xuống xe, chuẩn bị đi vào nhà

Mạc Trọng Huy đột nhiên khẽ nắm lấy cổ tay cô, “Anh vào cùng em nhé, anh muốn gặp con.” “Bây giờ đã muộn lắm rồi, để hôm khác đi.” Mạc Trọng Huy khẽ cau mày, “Anh đã đến cửa rồi, không thể cho anh vào gặp con chút sao?” “Mạc Trọng Huy, anh đừng coi tôi là đứa ngốc, tôi rất hiểu người nhà của mình, hôm nay tôi và bác hai đều không ở nhà, anh dám nói ban ngày anh chưa đến thăm con không?” Mạc Trọng Huy có cảm giác khó chịu vì bị vạch trần, hậm hực nói: “Anh vẫn muốn gặp con nữa, nhìn thế nào cũng không đủ.” An Noãn bĩu môi, hờ hững nói, “Đi thôi.”

Hai người cùng đi vào nhà họ Thẩm, quá muộn nên tất cả mọi người đều ngủ rồi

Trong phòng em bé vẫn sáng đèn, nhân viên chăm sóc thay ca trông đứa bé

An Noãn và Mạc Trọng Huy rón rén đi vào, nhân viên chăm sóc thấp giọng chào hỏi bọn họ

“Hôm nay nó uống sữa bột thế nào?” “Ban đầu bé không chịu uống, sau đó đói quá mới chịu uống, trẻ con đều như vậy, đứa nào cũng phải trải qua quá trình này.” An Noãn bế con lên khỏi giường nhỏ, “Hôm nay để nó ngủ với tôi, chị nghỉ ngơi trước đi.” “Cô An, như vậy sao được, ngày mai cô còn phải đi làm, ban đêm nó uống sữa nhiều lần, cô lấy đâu ra sức mà chăm sóc nó.” An Noãn khẽ cười, “Không sao, tôi có thể, ban ngày không thể ở bến nó, buổi tối muốn ôm nó nhiều hơn.”

“Cô An...”

“Không sao, chị đi nghỉ ngơi đi.” An Noãn bế đứa bé về phòng của mình, Mạc Trọng Huy đi theo sau lưng cô

Đi đến cửa phòng ngủ, An Noãn dừng bước lại, “Mạc Trọng Huy, con anh cũng gặp rồi, anh về sớm đi.” “An Noãn, ban đêm em chăm sóc con, ban ngày phải đi làm, mới vừa ở cữ xong, cơ thể sao chịu nổi? Đừng bướng nữa được không? Đưa con về phòng con đi, bọn họ là đội chuyên nghiệp, anh tin bọn họ có thể chăm sóc tốt cho con.” An Noãn cười lạnh, “Không phải anh nói tôi là người mẹ vô trách nhiệm à? Tôi muốn thương yêu con hơn, anh lại có ý kiến? Mạc Trọng Huy, vậy rốt cuộc tôi phải làm như thế nào mới là một người mẹ tốt hả?”

“Đừng đi làm sớm như vậy, đợi con lớn hơn chút đi.”

“Anh tưởng là tôi muốn xa con sớm như vậy à? Anh tưởng là tôi không muốn ở nhà với con? Tôi thành lập văn phòng, khoảng thời gian này Judy bận sứt đầu mẻ trán, tôi đã cảm thấy rất có lỗi với cô ấy lắm rồi

Bây giờ đã ở cữ xong, tôi còn lý do gì mà ở nhà ngồi mát ăn bát vàng nữa

Kế hoạch ban đầu chính là cùng Judy làm xong mọi chuyện trước khi đứa bé ra đời, đến khi sinh con, những thứ cần làm cũng làm xong cả rồi, bảo cô ấy để ý nhiều chút cũng sẽ không quá đáng

Nhưng tôi sinh non hai tháng, làm rối loạn tất cả kế hoạch, rất nhiều chuyện tôi nên đích thân làm đều đẩy hết cho Judy làm thay

Mạc Trọng Huy, tôi không chỉ là một người mẹ, tôi còn có vai trò khác nữa.”

Mạc Trọng Huy khẽ cau mày lại, thấp giọng nói, “Một cái văn phòng nhỏ mà thôi, để ý đến mức như vậy à?”

“Mạc Trọng Huy, tôi không muốn ở đây cãi nhau với anh, anh đi đi.” An Noãn ôm đứa bé vào phòng ngủ, khẽ đặt nó lên giường lớn, Thấy cô mệt mỏi như vậy, cho dù trong công việc hay cuộc sống, hắn đều muốn giúp cô, nhưng hắn không dám mở miệng, chỉ có thể đứng từ xa nhìn cô, thương cô

Qua một đoạn thời gian chuẩn bị, Văn phòng kiến trúc An Dương chính thức thành lập

An Noãn đồng thời nhận được hai dự án, là Thẩm Thần Bằng và Thẩm Thần Phong tốt bụng tài trợ, chia cho Judy và Ann, An Noãn biết rất rõ năng lực làm việc của hai người này, giao cho bọn họ, cổ rất yên tâm.

Tập đoàn Mạc thị mạnh mẽ tiến vào Tấn Thành, hợp tác với Cung thị lấy được bốn trăm mẫu đất, xây dựng một quảng trường quy mô lớn với một trung tâm thương mại, khu mua sắm, khách sạn năm sao, khách sạn thương vụ, tòa nhà văn phòng..

Lần hợp tác này khiến công ty thực phẩm và đồ uống lớn nhất cả nước lắc mình biến hóa trở thành một nhà đầu tư phát triển bất động sản thương mại

Truyền thông đưa tin rầm rộ về lần tiến hành hợp tác này của Mạc thị và Cung thị, gây chấn động trong giới thương mại.

Có nhân viên nội bộ to gan đoán lần này Cung Thiên Hồng chuyển biến là vì muốn làm của hồi môn cho con gái

Còn có người đồn chuyện tốt của ngài Mạc của tập đoàn Mạc thị và cô chủ Cung Chủ Nhi của tập đoàn Cung thị sắp đến rồi

Tóm lại có rất nhiều lời đồn đại

“Ngài Mạc, ngày mai ngài có muốn đích thân tham gia cuộc họp với Cung thị không?” Mạc Trọng Huy lắc đầu, “Tôi không có thời gian, tôi đã giao cho cậu toàn quyền xử lý chuyện hợp tác với Cung thị rồi

Trợ lý Trương, tôi hy vọng cậu sẽ không làm tôi thất vọng.” “Ngài Mạc, xin ngài yên tâm, tôi sẽ cố gắng làm tốt.” Gần đây Mạc Trọng Huy rất bận, ban ngày đến nhà họ Thẩm chăm sóc con, buổi tối trở về công ty tăng ca xử lý công việc

Mặc dù bận nhưng hắn rất vui vẻ.

Sáng sớm mỗi ngày An Noãn đi làm, hắn sẽ đến nhà họ Thẩm, những ngày Thẩm Diệc Minh về nhà, người nhà họ Thẩm đều sẽ mật báo cho hắn

Gần đây Thẩm Diệc Minh cũng rất bận, rất ít ở nhà, gần như ngày nào Mạc Trọng Huy cũng có thể ở bên con.

Đậu Nhã Quyên cười nói: “Huy, con trai cháu đã bắt đầu biết nhận thức rồi, trời vừa sáng đã mở mắt ra nhìn xung quanh, nhất định là đang tìm cháu.”

Mạc Trọng Huy nghe mà ấm áp trong lòng

Hắn nhận lấy đứa bé trong lòng Đậu Nhã Quyền

Nhóc con vừa nhìn thấy hắn đã cười khanh khách, giơ tay ra bám lấy mặt hắn

Bây giờ Mạc Trọng Huy đã trở thành ông bố bỉm sữa chân chính, pha sữa bột, thay bỉm, tắm cho con, mặc quần áo, cái gì hắn cũng biết

Có lần Thẩm Thần Bằng ở nhà thấy Mạc Trọng Huy thay bỉm cho con, động tác lưu loát kia thật sự khiến anh ta mở rộng tầm mắt.

“Cậu vẫn là Mạc Trọng Huy à? Cậu là ngài Mạc của tập đoàn Mạc thì sao? Động tác thay bỉm của cậu thật sự sáng mù mắt tối rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.