Cung Thiên Hồng xoa đầu Cung Chủ Nhi, cưng chiều nói, “Được rồi con gái, hôm nay ba đến để bàn chuyện làm ăn, không phải đến xem mắt cho con
Sự ái mộ với Tổng giám đốc Mạc để nói riêng đi, sau này hai công ty chúng ta hợp tác, vẫn còn nhiều cơ hội gặp mặt trao đổi.”
Cung Chủ Nhi thẹn thùng có người lại bên cạnh Cung Thiên Hồng.
Ban đầu Mạc Trọng Huy rất quyết đoán kiên quyết từ chối kế hoạch hợp tác Cung thị đưa ra, ba Cung Chủ Nhi cũng khuyến cô ta từ bỏ người đàn ông này, nhưng cô ta vẫn không cam lòng
Cô ta cảm thấy trên thế giới này chỉ có Mạc Trọng Huy xứng với cô ta, chỉ có thân phận địa vị của Mạc Trọng Huy xứng với nhà họ Cung
Đột nhiên, Mạc Trọng Huy thay đổi ý định, đồng ý bàn chuyện hợp tác với Cung thị, cô ta lập tức cảm thấy cơ hội của mình đến rồi
Nếu như lần này hợp tác thành công, có nghĩa là tương lai sẽ có rất nhiều cơ hội tiếp xúc
Cô ta hưng phấn cả đêm không ngủ được, dường như ngủ cũng có thể vui mà tỉnh dậy.
Judy hẹn năm nhà thiết kế, đều là những nhà thiết kế có chút danh tiếng trong nước, trong đó Ann nhảy từ JM sang, rất nổi tiếng ở cả trong và ngoài nước, Bữa tối tiến hành rất thuận lợi, mọi người đều trò chuyện rất vui vẻ
An Noãn không ngờ công ty mới thành lập lại có thể được bọn họ tin tưởng và ủng hộ như vậy, đây là một phần động lực vô hình
Sau đó mọi người đều uống hơi nhiều, nói chuyện rồi An Noãn mới biết, có người là Thẩm Thần Bằng giới thiệu đến, có người là Thẩm Thần Phong giới thiệu đến
Cô tưởng là người nhà đều không ủng hộ sự nghiệp của cô, không ngờ hai người anh đều yên lặng ủng hộ sau lưng cô
“Judy, tôi đi vệ sinh một lúc.” An Noãn dùng nước lạnh vỗ mạnh lên mặt mình, nước mắt bất giác rơi xuống, luôn có thể dễ dàng bị người khác chạm đến nơi mềm yếu nhất trong lòng
“Cô An, là cô thật à?”
Giọng nói hơi quen vang lên, An Noãn ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Cung Chủ Nhi trong gương
“Thật là trùng hợp, cô An
A đúng rồi, anh Mạc cũng ở đây, hôm nay anh ấy hẹn ba tôi đến bàn chuyện làm ăn, tôi mặt dày theo đến
Cô có muốn qua đó chào hỏi anh Mạc không?” An Noãn lạnh lùng trả lời, “Không cần, tôi và anh ta không thân.”
An Noãn muốn rời đi ngay, giọng nói trong trẻo của Cung Chủ Nhi lại vang lên sau lưng cô, “Cô An, cô thật sự đã không còn yêu anh Mạc nữa sao? Cho dù anh Mạc theo đuổi cô thế nào, cô cũng sẽ không quay lại bên cạnh anh ấy nữa đúng không?”
An Noãn xoay người lại, nhướng mày nói: “Chuyện của tôi và Mạc Trọng Huy liên quan gì đến cô?”
Cô ta khẽ mỉm cười, vẻ mặt ngây thơ nói: “Cô An, nếu như cô chắc chắn sẽ không ở bên anh Mạc nữa, vậy tôi sẽ theo đuổi anh ấy
Không giấu cô, tôi thật sự rất thích anh ấy
Nhưng mặc dù tôi thích anh ấy, tôi cũng không muốn làm người thứ ba, cho nên tôi phải hỏi rõ, cô chắc chắn sẽ không ở bên anh Mạc nữa thì tôi mới theo đuổi anh ấy.”
An Noãn châm chọc, “Không phải cô đã đang hành động rồi à?” Lấy lòng Mạc Bạch Linh như vậy, An Noãn có ngốc thế nào cũng có thể nhìn ra.
“Được rồi, tôi thừa nhận, lần này ba tối hợp tác với Mạc thị thật sự là vì tôi, vì giúp tôi và anh Mạc có nhiều cơ hội hơn.”
“Vậy tôi chúc mừng hai người trước.”
An Noãn bình tĩnh nói xong xoay người đi ra khỏi phòng vệ sinh.
Bắc Kinh thật là nhỏ, ăn bữa cơm cũng có thể gặp nhau.
Trên hành lang có gió, An Noãn kéo chặt áo trên người, cúi đầu đi đến phòng VIP, nhưng lại đâm sầm vào ngực một người
“Xin lỗi!”
“Em đang nghĩ cái gì đấy? Đi mà cũng có thể không tập trung.” Âm thanh quen thuộc vang lên, An Noãn ngẩng đầu lên, mới phát hiện người mình và vào là Mạc Trọng Huy, hoặc là người này cố ý đứng ở đây cho cô va vào.
“Mạc Trọng Huy, anh rảnh rỗi lắm à?”
Hắn cau mày, “Là em đi đường không có mắt, va vào anh, anh trêu gì đến ai chứ.”
An Noãn hậm hực, định rời đi.
Nhưng Mạc Trọng Huy giữ chặt lấy cổ tay cô, “Cả người đầy mùi rượu và mùi thuốc lá, em đang ăn cơm với ai thế?”
“Tôi ăn cơm với ai liên quan gì đến anh?”
Mạc Trọng Huy khoanh tay trước ngực, “Đúng là không liên quan đến anh, anh cũng chỉ tùy tiện hỏi thể thôi, đừng nghĩ quá nhiều
Mặc dù bây giờ em không phải là gì của anh, nhưng suy cho cùng vẫn là mẹ của con trai anh, anh hy vọng em có ý thức của một người làm mẹ
Một người phụ nữ, muộn thế này còn ở bên ngoài ăn cơm với người đàn ông khác, truyền ra ngoài, thanh danh sẽ không hay.” “Mạc Trọng Huy, anh quản nhiều thật đấy, quản cho tốt cô Cung của anh là được rồi.” An Noãn tức giận hừ giọng, đi thẳng
Nhìn bóng lưng gầy yếu của cô, Mạc Trọng Huy híp mắt lại
Nghiền ngẫm kĩ câu nói cuối cùng với vẻ mặt và giọng điệu của cô, hắn lại cười
An Noãn kết thúc bữa ăn, đi từ nhà hàng ra ngoài, vốn đã nói là Judy đưa cô về nhà, nhưng Ann uống say bí tỉ, An Noãn bảo Judy đưa Ann về nhà trước
“Cô An, vậy cô làm thế nào? Bây giờ đã muộn lắm rồi, bắt taxi không tiện lắm.” An Noãn cười nói, “Không sao, tôi gọi điện thoại cho tài xế, bảo tài xế đến đón tôi, cô mau đưa Ann về nhà đi, trên đường chú ý an toàn.”
Judy kéo Ann ra xe, cô gái này, từ lúc nghỉ việc ở JM, ít nhiều cũng có chút buồn khổ
Mạc Trọng Huy kết thúc bữa ăn từ sớm, ngồi ở trong xe đợi đến bây giờ
Người phụ nữ này vừa mới ở cữ xong đã đi giày cao gót đứng ở đầu gió như vậy
Lửa giận bốc lên trong lòng, hắn lái xe qua, dừng lại trước mặt cô, Hạ cửa kính xe xuống, giọng hắn hơi trầm thấp, “Lên xe, anh đưa em về nhà.” An Noãn hừ một tiếng, không muốn để ý đến hắn
Mạc Trọng Huy dứt khoát xuống xe, bám một tay lên cửa xe, lúc này, hắn đã rất tức giận rồi
“Anh bảo em lên xe!” An Noãn hậm hực, “Anh chẳng phải là cái gì của tôi, tại sao tôi phải nghe anh?” Hắn khẽ cau mày, “An Noãn, em rốt cuộc đã xong chưa hả? Bây giờ là mấy giờ rồi? Em có một chút ý thức nào của người làm mẹ không?” “Chuyện của tôi không cần anh quan tâm.” Mạc Trọng Huy tức giận lái xe đi, nhưng lại đi không xa, cuối cùng hắn vẫn không yên tâm, lại quay xe lại bên cạnh cô.
An Noãn thấy xe hẳn quay lại, chỉ cười lạnh hai tiếng.
Hắn lại đi đến trước mặt cổ, nào còn tôn nghiêm thể diện gì nữa, ở trước mặt cô, hắn chẳng có gì cả
“An Noãn, lên xe đi, coi như anh cầu xin em, em mới sinh xong, không thể hứng gió lạnh như vậy.” An Noãn mím môi, thấp giọng nói, “Tài xế đang trên đường rồi.” Hắn khẽ đặt tay lên vai cô, “An Noãn, lên xe đi, bây giờ không phải là lúc giận dỗi anh
Huống hồ mặc dù không làm được vợ chồng, chúng ta cũng không đến nỗi thành kẻ thù
Cho dù chỉ là bạn bè bình thường, anh vẫn có thể đưa em về nhà chứ?”
Thấy An Noãn có một chút xúc động, hắn tiếp tục dỗ dành, “Ngoan, hôm nay em đã đi ra ngoài một ngày rồi, chẳng lẽ em không muốn về nhà sớm với con à?”
An Noãn bị Mạc Trọng Huy lôi lên xe.
Mặc dù có tiền nhưng Mạc Trọng Huy không suốt ngày đổi xe như người khác, hắn luôn lái chiếc Bentley này, trên xe tràn ngập mùi hương quen thuộc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]