An Noãn rút tay mình ra khỏi tay hắn, cầm điện thoại lên gọi cho Trương Húc, dặn dò đơn giản đầu kia, “Trợ lý Trương, đến nhà họ Thẩm một chuyển, đón Mạc Trọng Huy đi.”
Cáp điện thoại, cô xoay người rời đi. Mạc Trọng Huy dùng sức giữ lấy cổ tay cô, giọng nói gần như cầu xin, “An Noãn, cho anh thêm một cơ hội nữa, để anh cùng em đón con chào đời.”
Cô lắc đầu, “Mạc Trọng Huy, anh nhìn thấy rồi đấy, giữa chúng ta thật sự có quá nhiều tổn thương. Buông tay đi, để cho chuyện trở nên đơn giản một chút.”
Cô rút tay ra, đi thẳng lên tầng. Hắn giơ tay ra muốn bắt lấy, nhưng làm thế nào cũng không chạm vào cổ được. An Noãn trở về phòng, khoảnh khắc cửa đóng lại, nước mắt cô cũng không thể khống chế được nữa chảy xuống. Ba bác dâu đều đang khuyến Mạc Trọng Huy, “Huy, cháu cho Noãn Noãn thêm một chút thời gian đi, dù sao nhất thời con bé cũng không có cách nào tiếp nhận được.”
“Huy, bác bôi thuốc cho cháu trước, nếu không vết thương nhiễm trùng sẽ không tốt đâu.”
“Đúng vậy, Diệc Minh ra tay nặng như vậy, chắc chắn sẽ để lại sẹo.” Tiết Ngọc Lan áy náy nói.
Mạc Trọng Huy giống như mất hồn phách, một mình đi ra ngoài cửa. Ba bác dâu ở sau lưng gọi tên hắn, hắn như không nghe thấy. Đậu Nhã Quyên lo lắng, “Làm thế nào đây? Huy như vậy làm sao có thể lái xe được. Bảo tài xế đưa nó đi đi.”
Lúc bọn họ đuổi ra ngoài, Mạc Trọng Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475049/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.