Tiết Ngọc Lan không vui nói, “Chúng tôi có thể giấu được ông à? Cái gì cũng không nói với ông, không phải ông vẫn biết hết sao? Tôi cảm thấy ông thật sự yêu thương Noãn Noãn quá mức rồi. Tôi biết ông muốn bù đắp cho nó, nhưng con cháu tự có phúc của con cháu, ông làm như vậy có khác gì người nhà họ Mạc? Ông cũng là một trở ngại rất lớn giữa hai đứa. Có lẽ Noãn Noãn muốn quay lại với Huy, nhưng ông tức giận như vậy, nó còn dám sao? Ông như vậy không phải là đối tốt với Noãn Noãn mà là gây cho nó áp lực rất lớn.”
“Để chúng nó quay lại với nhau, Đường Tĩnh Vi lại tự sát, thằng nhóc kia lại lựa chọn trốn tránh, Noãn Noãn lại bị tổn thương một lần nữa.” “Trải qua nhiều chuyện như vậy, ông cảm thấy Huy sẽ trốn tránh nữa à?”.
Thẩm Diệc Minh lắc đầu, “Sao lại không? Trước kia nó với Noãn Noãn trải qua còn ít chuyện à? Nó cũng không có nhiều tình cảm với Mạc Bình Sơn, Mạc Bình Sơn chết, sao nó lại đối xử với Noãn Noãn như vậy? Theo tôi biết, tình cảm của nó đối với Đường Tĩnh Vi sâu hơn đối với Mạc Bình Sơn nhiều. Nếu như Đường Tĩnh Vi cũng tự sát, bà có thể tưởng tượng nó sẽ làm gì không?”
Tiết Ngọc Lan thở dài, nói: “Sao hai cái đứa này cứ làm cho người ta đau lòng như vậy chứ! Người nhà họ Mạc ai cũng quá ích kỷ, chẳng lẽ Huy không phải là con ruột của bọn họ à? Chúng ta đều thương nó như vậy, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475050/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.