“An Noãn, buổi sáng ngày mai mười giờ đến Mạc thị họp, nhớ đừng đến muộn đấy.” Trước khi tan làm Lee dặn đi dặn lại cô.
Nhưng đếm đó, cơ thể An Noãn bắt đầu xuất hiện vấn đề, đến đếm, cẳng chân cô bị chuột rút căng cứng.
Gần như cả đêm cô không ngủ được, lại không dám kinh động người nhà. Cô nằm một mình trên giường, làm thế nào cũng không thoải mái, cứ một lúc cẳng chân lại bị chuột rút, còn vô cùng đau đớn. Từ khi mang thai tới nay, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy cảm giác một mình rất không tốt. Đói bụng rồi cố có thể tự xuống dưới, gặp ác mộng cô có thể cả đêm không ngủ. Nhưng chân bị chuột rút cổ không thể làm gì cả, khoảnh khắc đó, cô hy vọng có đôi bàn tay xoa bóp giúp cô, giúp cô hóa giải đau đớn biết bao Sáng sớm thức dậy, cô mơ màng đi xuống tầng. Ông cụ Thẩm nhìn sắc mặt cô, lo lắng hỏi, “Noãn Noãn, tối hôm qua cháu ngủ không ngon à? Sao sắc mặt lại kém vậy?” An Noãn thấp giọng trả lời, “Tối hôm qua chân cháu bị chuột rút, không sao ngủ ngon được.”
Ông cụ vừa nghe thấy thế liền tức giận nói: “Mấy ngày nay cứ tăng ca suốt, khuyên cháu thế nào cũng vô dụng, bây giờ thì hay rồi, cơ thể có vấn đề rồi.”
Cuối cùng, ông cụ ra lệnh, “Hôm nay cháu không được đến công ty.” An Noãn cau mày, “Ông ngoại, hôm nay cháu có việc rất quan trọng.” Ông cụ không quan tâm, “Ông không tin công ty lớn như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475046/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.