Bình thường công việc quá bận rộn, một tuần được nghỉ một ngày, phần lớn thời gian cô đều ở nhà bầu bạn với ông cụ Thẩm.
Hôm nay Lâm Dịch Xuyên dẫn cô đến làng du lịch nổi tiếng ở Bắc Kinh giải sầu, nghỉ ngơi, cũng khiến An Noãn tìm được rất nhiều linh cảm, có thể nói là một công đôi ba việc. Trên đường đưa An Noãn về nhà, cô không nhịn được hỏi: “Lão Lâm, lúc nào anh đi thế?”.
Anh nói như đùa, “Anh không đi có được không? Qua mấy ngày nữa cũng đón cả Tảo Tảo đến đây.”
An Noãn phản ứng cực mạnh, “Lão Lâm, anh có ý gì?” Lâm Dịch Xuyên thấy cô nhạy cảm như vậy thì khẽ cười nói: “Anh nói đùa thôi, đừng căng thẳng quá, anh sẽ không đưa Tảo Tảo đến quấy rầy em đâu.” Thấy sự hiu quạnh trên mặt Lâm Dịch Xuyên, trái tim An Noãn thắt lại. Người đàn ông này, cô đã làm anh tổn thương quá sâu.
Xe đến nhà họ Thẩm, An Noãn lại nghiêm túc hỏi một câu, “Lão Lâm, hôm nào anh đi? Em đến sân bay tiễn anh.”
“Ngày mai anh đi, em phải đi làm, không cần tiễn anh đâu.”
“Lão Lâm, cảm ơn anh, chúc anh hạnh phúc.”
An Noãn xuống xe đi về phía nhà họ Thẩm, Lâm Dịch Xuyên ở sau lưng đột nhiên gọi tên cô, “An Noãn.”
Cô dừng bước, xoay người lại. Lâm Dịch Xuyên đi từng bước đến gần cô, nắm chặt tay cô, “An Noãn, em không thể nào một mình cả đời được, tìm người xa lạ ở bên nhau, không bằng ở bên anh, chúng ta quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475045/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.