“Nhưng ngài Mạc, đến giờ ăn tối rồi.”
“Lúc nào muốn ăn tôi sẽ gọi cậu.” Trợ lý Trương cau mày, lo lắng nói, “Nhưng bữa trưa anh cũng chưa ăn, cứ tiếp tục như vậy, bệnh dạ dày của anh sẽ tái phát.” Lúc này, Đường Tĩnh Vi đột nhiên đến, trong tay là hộp giữ nhiệt.
Nghe thấy trợ lý Trương nói như vậy, bà ta kích động chạy đến, “Huy, con chưa ăn trưa à? Chuyện gì thế hả?” Nhìn thấy Đường Tĩnh Vi, trong lòng hắn tự dưng có chút phiền não. Đường Tĩnh Vi đi thẳng đến trước mặt hắn, mở hộp giữ nhiệt ra, mùi thơm đồ ăn xông vào mũi, hắn ngủi thì lại kích động muốn nôn. “Mẹ, cầm đồ ăn đi, con không muốn ăn.”.
“Không ăn sao được, con xem mấy ngày nay con đã gầy hẳn đi rồi.” “Mẹ, con thật sự không muốn ăn.”
Đường Tĩnh Vi tức giận, “Có phải trong lòng con vẫn nhớ nhung An Noãn không? Nó không cần con nữa, ngay cả cơm con cũng lười ăn. Con đã từng nghĩ đến mẹ chưa? Bây giờ mẹ không có cái gì cả, chỉ có mình con thôi, con có thể vì mẹ mà chú ý giữ gìn sức khỏe của mình không?”
Đường Tĩnh Vi cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, “Huy, hôm nay mẹ đến đây, thứ nhất là thăm con, thứ hai là có chuyện muốn bàn bạc với con. Mẹ và cô con chọn trúng một cô gái cho con, viên ngọc quý trên tay nhà họ Cung ở Tấn Thành, tập đoàn Cung thị, con biết chứ? Đó là xí nghiệp sản xuất đồ ăn thức uống lớn nhất Trung Quốc. Mẹ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475029/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.