“An Noãn, cô và ngài Mạc làm sao thế? Anh ta ưu tú như vậy, sao cô lại nỡ rời xa anh ta?”
“Có lẽ là cảm thấy mệt chăng!” “Hình như ngài Mạc không dửng dưng được như cô, tôi có thể hiểu là anh ta yêu cổ nhiều hơn không?”
An Noãn hít sâu một hơi, thản nhiên nói, “Chuyện đã qua rồi, tôi không hề muốn nhắc lại. Chuyện xảy ra tối hôm nay, anh cứ coi như anh ấy uống say đi, sau này chúng ta vẫn phải duy trì quan hệ hợp tác tốt với Mạc thị.”
“Thật không ngờ, đường đường là ngài Mạc của xí nghiệp Mạc thị cũng là một người si tình, đây chính là anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà người Trung Quốc các cô nói đó hả?” Lee đề nghị đưa An Noãn về nhà, nhưng An Noãn khăng khăng bảo tài xế tới đón. Anh ta tỏ ra không vui, tự giễu nói, “Ngay cả cơ hội đưa cô về nhà cũng không cho, tôi cảm thấy tôi thật sự quá thất bại rồi.”
An Noãn lúng túng nói, “Xin lỗi, nhà tối hơi xa, cho nên không làm phiền anh nữa.”
Trong bóng đêm, anh ta quan sát cô dưới ánh đèn đường mờ nhạt, cô gái này lúc nào cũng giữ nụ cười trên môi, nhưng anh ta luôn cảm thấy phía sau nụ cười này là yếu đuối, là lạnh lùng. Có lẽ trái tim cô đã đóng lại, cho dù ai cũng không đi vào được nữa rồi.
“An Noãn, thật ra tôi biết cô từ rất nhiều năm trước.”
An Noãn cười, thấp giọng nói, “Đúng vậy, khi đó anh luôn cho người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475030/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.