An Noãn cự tuyệt một cách khéo lẽo. Nghề Tuệ tự biết, với địa vị của An Noãn hiện tại, nhà họ Thường bọn họ với không tới. Cho dù cô đang mang thai, nhà họ Thẩm cũng có thể tìm cho cô một người chồng ưu tú. Chỉ trách | bà ta năm đó có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, không nhận ra cô công chúa lạc giữa nhân gian này.
Mạc Trọng Huy không đến dự tang lễ của An Hồng Minh, chỉ cử Trương Húc đến thay.
Trương Húc làm lễ xong, đi đến trước mặt An Noãn, nhỏ giọng giải thích: “Ngài Mạc đang bận, nên để tôi đến thay.”
Cậu ta biết có giải thích nhiều cũng vô dụng.
An Noãn chỉ cười nhạt, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn.” Đối với Mạc Trọng Huy, cô cảm thấy dường như đây là chuyện đương nhiên. Khi trái tim đã bị tổn thương đến tan nát thì sẽ không còn ngây ngốc cố gắng nữa. Nếu tình cảm này khó khăn đến vậy thì buông tay cho lòng nhẹ nhàng hơn. Cô không muốn tiếp tục mệt mỏi, cũng không muốn hắn quá mệt mỏi. Yêu nhau là chuyện của hai người, ở bên nhau còn cần đến thiên thời địa lợi nhân hòa, thiếu một thứ cũng không được. Chia tay Mạc Trọng Huy cô vẫn có thể sống một cuộc sống tốt. Không có cô, Mạc Trọng Huy vẫn là Mạc Trọng Huy đầy khí phách. Có lẽ, không có ai không sống được nếu thiếu ai đó, kiên cường là điều ai cũng phải học. Tang lễ của An Hồng Minh kết thúc, An Noãn và người nhà cùng quay về Bắc Kinh. Thẩm Diệc Minh cũng chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475013/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.