“Con à, tiền kiếm bao nhiêu mới là đủ, con có thể thành công như thế này, mẹ đã rất hãnh diện rồi. Tuổi con cũng không còn nhỏ, có phải nên cân nhắc chuyện tình cảm cá nhân không?”
Lông mày Mạc Trọng Huy nhíu chặt vào nhau. “Mẹ vẫn cảm thấy mẹ và Hân Như rất có duyên. Đứa bé đó, mặc dù lâu rồi không đến Bắc Kinh nhưng vẫn thường xuyên gọi điện, hỏi thăm sức khỏe, cuộc sống của mẹ. Con bé học cao hiểu rộng, không giống những kẻ tầm thường. Hay là, con đến Hồng Kông đón con bé đến đây chơi, mẹ muốn gặp nó.”
Giọng Mạc Trọng Huy trầm thấp, nét mặt không đổi nói: “Nếu mẹ nhớ cô ấy, con sẽ cho người đưa mẹ đi Hồng Kông, cũng để mẹ đỡ buồn.” Đường Tĩnh Vi biết bây giờ không thể ép hắn quá, tránh để phản tác dụng. “Được rồi, mẹ không muốn đi đâu, không muốn rời khỏi Bắc Kinh. Huy, có lời này mẹ biết con không thích nghe, nhưng mẹ vẫn phải nhắc con. Con và An Noãn đã không thể tiếp tục nữa, con nên sớm quên đi, tìm tình cảm mới.” Mạc Trọng Huy cúi đầu ăn cơm, không trả lời.
Hôm đám cưới trợ lý Trương, cậu ta có gọi cho An Noãn, nói muốn đích thân đến đón cô đến khách sạn.
An Noãn cười trêu, “Tôi cũng không phải cô dâu, cậu đến đón tôi làm gì?” Trợ lý Trương ở đầu dây bên kia cười thẹn. “Yên tâm đi, tôi sẽ bảo lái xe đưa đến, nhất định sẽ đến đúng giờ.”
An Noãn nói với ông cụ muốn đi dự đám cưới, ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475014/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.