Tài xế kiên quyết nói: “Không được, ông cụ đã bảo tôi phải theo sát cô, sao tôi có thể để cô đi một mình được?” + Mạc Bình Giang ở bên cạnh thấy thế cũng sốt ruột, ông đi tới và đề nghị: “Noãn Noãn, hay là để ông ấy đi cùng luôn.” Tài xế nhìn Mạc Bình Giang với ánh mắt đề phòng, ông ấy nói với An Noãn: “Cô chủ, cố lên xe đi, tôi sẽ đưa cô đến nghĩa trang.”
Mạc Bình Giang nắm lấy vai An Noãn, cười nhẹ và nói: “Noãn Noãn, ngồi xe của bác đi, bác còn có chuyện muốn nói với cháu, sau này không biết có còn cơ hội như thế này nữa hay không.”
An Noãn do dự, cuối cùng chọn ngồi lên xe Mạc Bình Giang. Tài xế của ông cụ Thẩm lái xe đi theo phía sau bọn họ. Mạc Bình Giang và An Noãn cùng ngồi ở hàng ghế sau, ông rất tự nhiên cầm tay cô, nhưng cô hơi vùng vẫy rồi rút tay về. Thẩm Diệc Minh nắm tay cô, hay làm bất cứ động tác thân mật nào, cô đều cảm thấy rất ấm áp. Nhưng Mạc Bình Giang nắm tay cô, cô lại có cảm giác rất kỳ quái, như thể bài xích từ tận trong lòng vậy. Tài xế nhà họ Thẩm vẫn luôn theo sát phía sau họ, đột nhiên ông phát hiện đường đi không đúng, đây không phải là đường đến nghĩa trang.
Trái tim tài xế thót một cái, ông định đuổi theo, nhưng chiếc xe phía trước mặt bỗng nhiên tăng tốc. Cũng vào lúc đó, đột nhiên có mấy chiếc ô tô màu đen bất ngờ vượt qua ông, ở chỗ rẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474962/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.