Đợi hắn tắm xong đi ra, An Noãn không nhịn được trêu hắn, “Anh tắm xong rồi à? Em còn tưởng là anh phải tắm đến tận lúc trời sáng chứ.”
Mạc Trọng Huy vẫn cau mày lại phát tiết lửa giận lên người An Noãn, gắt nhẹ: “Sau này cậu ta uống say, đừng có bảo anh đi dìu cậu ta nữa.” An Noãn cười, xông vào lòng hắn, “Em ngửi xem còn có mùi không nào.”
Mạc Trọng Huy ghét bỏ đẩy cô ra, “Em cũng đi tắm đi, tắm kĩ vào.”
An Noãn mặc kệ lời hắn, bò luôn lên giường, “Tại sao em phải tắm? Anh ấy không nôn lên người em.”
“An Noãn! Đi tắm đi!”.
An Noãn vùi mình trong chăn, chỉ thò mỗi đầu ra, “Mạc Trọng Huy, nếu như anh chị em thì ngủ ở sofa đi, hoặc là anh về nhà. Đây chính là địa bàn của em, em làm chủ.”
Mạc Trọng Huy day ấn đường, cuối cùng vẫn bò lên giường, ngủ ở một góc giường, cách xa An Noãn.
An Noãn cảm thấy đáng yêu, nhào qua, đè cả người lên người hắn.
“An Noãn, xuống đi” Mạc Trọng Huy cau chặt mày lại. An Noãn ôm cổ hắn, chết cũng không chịu buông tay. “Mạc Trọng Huy, em còn chưa chế anh, sao anh lại chế em rồi?” Hắn lật người đặt cô xuống dưới, cúi người ngậm lấy môi cô.
An Noãn chỉ trêu hắn mà thôi, không ngờ người này lại đùa thật, cuối cùng cô bị hắn giày vò đến mức phải xin tha thứ, hắn mới chịu bỏ qua cho cô.
Dựa vào ngực hắn, cô đột nhiên dịu giọng nói nhỏ: “Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474952/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.