Thẩm Thần Bằng cà chớn nói: “Chút rượu đó đối với anh mà nói không là gì cả!”
“Ban ngày nhìn thấy anh ở nhà đúng là không quen, hôm nay anh không cần đi làm à?” “Có, lát nữa anh mượn chồng em một lúc, cùng cậu ta đi bàn hạng mục.”
Dáng vẻ Thẩm Thần Bằng như vậy, hoàn toàn không nhìn ra một tia chán chường nào.
Ăn trưa xong, Mạc Trọng Huy bị Thẩm Thần Bằng kéo đến phòng sách. An Noãn cùng ông cụ Thẩm đi tản bộ. Ông cụ đột nhiên hỏi cô, “Noãn Noãn, gần đây người nhà họ Mạc có đi tìm cháu không?”
An Noãn lắc đầu.
“Cũng không biết nhà họ Mạc chuẩn bị hôn lễ của hai đứa thể nào rồi. Thật ra ông ngoại hi vọng hôn lễ do nhà họ Thẩm chúng ta chuẩn bị, chỉ sợ nhà họ Mạc cảm thấy chúng ta không tôn trọng bọn họ.” “Ông ngoại, hôn lễ không vội, chỉ là một hình thức mà thôi, dù sao chúng cháu đã là vợ chồng hợp pháp rồi. Cho dù bây giờ sinh con, cũng có thể cho vào hộ khẩu.” Ông cụ Thẩm cười, cảm khái nói: “Noãn Noãn, chuyện con cái cháu phải để ý. Cháu và Huy đều không còn nhỏ nữa rồi, ông ngoại vẫn muốn có thể nhìn thấy con của hai ra đời đứa trước khi đi.” Lời của ông cụ làm An Noãn chua xót, cô kéo chặt cánh tay ông cụ, Ông ngoại, cháu sẽ cố gắng. Ông vẫn còn rất khỏe, cháu còn muốn sau này giao con mình cho ông dạy bảo nữa.” Ông cụ lắc đầu, thản nhiên nói: “Ông sợ không có phúc sống đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474953/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.