“An Noãn nói cô ấy đói bụng rồi, bảo cháu nấu cho cô ấy bát mì.”
Thẩm Diệc Minh không nhịn được cong khóe miệng lên, cười nói: “Con bé này, đã muộn thế này rồi còn làm khổ cháu. Cháu ngồi đi, để bác nấu cho nó.” Thẩm Diệc Minh chạy vào phòng bếp, nấu cho cô bát mì trứng.
Mạc Trọng Huy nhìn bóng lưng ông bận rộn trong phòng bếp, trong lòng vô cùng xúc động. Người cao cao tại thượng như vậy cũng chỉ là một người ba đáng thương. “Chăm sóc tốt cho nó giúp bác.” Thẩm Diệc Minh trầm giọng dặn dò. Mạc Trọng Huy gật đầu, “Bác yên tâm, cháu sẽ chăm sóc cô ấy.” Mạc Trọng Huy bế bát mì lên trên, An Noãn ăn ngon lành. Cô gái này còn rất nể mặt, ăn hết sạch bát mì.
Đợi cô ăn xong, Mạc Trọng Huy mới nói với cô, “Vừa rồi anh xuống nấu mì cho em, vừa vặn bác hai em cũng ở đó, thật ra bát mì này là do bác hai em nấu.” Mặt An Noãn lập tức biến sắc, cô mắng, “Mạc Trọng Huy, tại sao anh lại như vậy? Sau này em sẽ không bảo anh làm bất cứ việc gì nữa, lần sau đó, em sẽ tự đi làm đồ ăn.” Mạc Trọng Huy ôm cô, khẽ vuốt tóc cô dỗ dành, “Được rồi, không được tùy hứng nữa, bất cứ ai làm bất cứ chuyện gì cũng phải có mức độ. Bác hai em đã quá đáng thương rồi, em đừng bắt nạt bác ấy nữa.” “Rốt cuộc là ai bắt nạt ai?” “Em bắt nạt bác ấy!” Mạc Trọng Huy rất không nể mặt nói, “Vừa rồi anh xuống, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474949/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.