Thẩm Diệc Minh ngồi xuống đầu giường, “Nếu đã nói ra rồi, vậy tôi cũng sẽ không giấu giếm bà nữa. Những năm qua, Doãn Hậu Vọng luôn nhăm nhe vị trí của tôi, lần này không phải là tội cố ý nhắm vào nhà họ Doãn, mà là đang bảo vệ chính mình. Có lẽ bà không biết ba bà đã làm gì với tôi. Những năm qua ông ấy luôn khống chế tôi, tôi làm bất cứ chuyện gì cũng phải được ông ấy đồng ý. Như vậy thì cũng không sao, dù sao tôi có thể ngồi lên 7 vị trí ngày hôm nay là một tay ông ấy nâng đỡ lên. Tôi biết ơn báo đáp, tôi tôn kính ông ấy, tất cả đều nghe theo ông ấy. Nhưng những năm gần đây, tôi không biết tôi làm sai chỗ nào khiến ông ấy không vui, ông ấy muốn làm suy yếu thể lực của tôi, muốn nâng đỡ Doãn Hậu Vọng lên. Nói thật, tôi ngồi ở cái vị trí này cũng đủ rồi, tôi thà có thể có nhiều thời gian ở bên người nhà còn hơn, nhưng tôi không thể xuống được, tôi mà xuống, người nhà của tôi sẽ gặp họa theo. Ngọc Lan, tôi hi vọng bà có thể hiểu được nỗi khổ của tôi. Điều duy nhất tôi có thể bảo đảm với bà là tôi sẽ không làm hại ba và hai anh trai của bà.”
Tiết Ngọc Lan khẽ thở dài, “Những năm qua ông vất vả rồi, tôi biết ông chẳng dễ dàng gì, nhưng Doãn Hậu Vọng lớn lên cùng tôi từ nhỏ, anh ấy giống như anh trai tôi. Thậm chí ba tôi còn cưng chiều anh ấy hơn cả hai anh tôi, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474948/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.