Hai người nhất định phải đưa được An Noãn về trong vòng ba ngày, thời gian hơi eo hẹp, vì thế họ quyết định đi máy bay ngay trong đêm đến Giang Thành.
Thẩm Diệc Minh đưa hai người ra sân bay.
Đến sân bay, ông nói: “Giúp tôi nói câu này với Noãn Noãn, chỉ cần con bé chịu trở về, tôi có thể không xuất hiện ở trước mặt con bé, cho nên ngày con bé tha thứ cho tôi mới thôi.”
Tiết Ngọc Lan cầm tay ông, an ủi: “Ông yên tâm đi, tôi nhất định sẽ đưa được con bé về. Tôi tin Noãn Noãn cũng là một đứa trẻ hiểu chuyện, vì ông cụ, nó sẽ trở lại thôi.” Tiễn Tiết Ngọc Lan và Đậu Nhã Quyên xong, Thẩm Diệc Bái ở trên xe nói với giọng nặng nề: “Diệc Minh, chú tới cơ quan đi, có một số việc anh muốn nói với chú.” Cơ quan của Thẩm Diệc Minh là một nơi rất trang nghiêm, cũng là nơi rất an toàn. “Anh đã tra ra được, trong khoảng thời gian này thằng nhóc Huy thường xuyên đến nước Mỹ không phải vì đang có dự án ở đó.” Thẩm Diệc Minh im lặng nghe anh mình nói hết.
“Lá gan của thằng nhóc kia hơi bị lớn đấy, nó đưa An Hồng Minh sang nước Mỹ.”
Tim Thẩm Diệc Minh như ngừng đập, hai hàng lông mày của ông nhăn lại. “Năm đó có người muốn đưa An Hồng Minh vào chỗ chết, thằng nhóc Huy cứu được ông ta. Nhưng do An Hồng Minh nuốt vào quá nhiều thuốc ngủ nên mãi vẫn không tỉnh lại, trở thành người thực vật. Thời gian gần đây hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474935/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.