Nhìn bác cả suốt đêm đi máy bay trở về, trong lòng An Noãn có chút tự trách và áy náy.
Ở sân bay, Thẩm Diệc Bái ôm chặt cô, trầm giọng nói bên tai cô, bảo cô sớm ngày về Bắc Kinh, người cả nhà đều đang đợi cô. Từ sân bay về, cô bảo tài xế lái xe đến đường phố lớn của Giang Thành.
Tài xế có chút khó xử, “Cô An, vừa rồi anh Mạc mới gọi điện thoại đến, bảo chúng ta từ sân bay về nhà luôn.”
“Vậy anh về một mình đi, tôi vẫn muốn đi dạo phố.” Tài xế cau mày, không biết làm sao lái xe đến phố lớn. Xe ở Giang Thành càng ngày càng nhiều, muộn vậy rồi mà vẫn tắc đường. “Cô An, cô không biết đâu, hai năm này Giang Thành phát triển quá nhanh, gần như nhà nhà đều mua xe hơi, có nhà có mấy người thì mua mấy chiếc xe. Cô nói xem chỗ này chỉ lớn có như vậy, có thể không tắc đường à.”
An Noãn nhìn dòng xe cộ trước mặt, mở cửa xe ra xuống xe.
Tài xế sợ hãi, còn chưa kịp ngăn lại, An Noãn đã biến mất trong biển người.
Anh ta vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho Mạc Trọng Huy, run lẩy bẩy khai báo đầu đuôi câu chuyện. Lúc này Mạc Trọng Huy đang ngồi ở sofa trong phòng khách, người giúp việc đã hâm nóng lại thức ăn mấy lần, nhưng hắn không hề động đến. Nhận được điện thoại của tài xế, trái tim hắn lập tức lạnh như băng, không ngừng nhấp nhô lên xuống. Hắn cầm chìa khóa xe ra ngoài, người giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474930/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.