Đến biệt thự rồi, cô mới phát hiện ở đây ngập tràn ký ức.
Lúc còn rất nhỏ, ba vẫn đang bận sự nghiệp, cô nhỏ xíu luôn thích ngồi trên thềm đá ở cửa đợi ba về nhà. Thói quen một khi đã hình thành, mười mấy năm như một ngày, chưa bao giờ thay đổi.
Trước khi cô gặp được Mạc Trọng Huy, hình như trong cuộc sống của cô chỉ có ba, hai người sống nương tựa vào nhau. Kỳ nghỉ hè năm tốt nghiệp cấp ba, cô đi làm thêm kiếm được hai nghìn tệ, mua cho ba một cái áo sơ mi. Lúc nhìn thấy cái áo sơ mi đó, nước mắt ba rơi xuống, có lẽ là cảm thấy cuối cùng con gái mình cũng trưởng thành rồi, hiểu chuyện rồi. Có lẽ là đau lòng, thương cô nắng hè chói chang đi làm thêm ở bên ngoài, mà ông vì công việc lại hoàn toàn không phát hiện ra. Ngày đó ba uống một chút rượu, rơi nước mắt nói với cô, ông không phải là một người ba tốt. Đến biệt thự, An Noãn chui vào căn phòng từng là phòng của ba, mấy năm qua không có ai vào phòng này, lúc sửa sang lại biệt thự, Mạc Trọng Huy cũng không động vào. Trên chiếc giường trong phòng phủ một tầng bụi dầy, may mà tất cả đồ đạc lúc ba cô sống vẫn còn nguyên.
An Noãn nhớ ba có thói quen viết nhật ký, lúc còn rất nhỏ cô còn xem trộm, chỉ tiếc là lúc đó mình không biết chữ. An Hồng biết rõ, còn đánh cho cô một trận, trong ấn tượng đó là lần đầu tiên ông đánh cổ.
An Noãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474923/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.