“Đỡ hơn nhiều, đỡ hơn nhiều rồi, ngày nào Noãn Noãn cũng chăm sóc bác rất tốt, con bé này đúng là hiếu thuận.”
Mạc Bình Sơn không hề nhìn An Noãn lấy một cái, cũng không phát biểu ý kiến. “Bác nghe nói Tĩnh Viluôn chuẩn bị hôn lễ cho hai đứa bé, không biết chuẩn bị thế nào rồi? Bác đang muốn uống rượu mừng của bọn nó lắm đây.”
Mạc Bình Sơn hờ hững trả lời, “Cháu cũng không rõ lắm.”
“Cháu về giục một chút. Bác nghĩ đi nghĩ lại rồi, thân phận như hai nhà chúng ta, hôn lễ không thích hợp tổ chức lớn. Hai đứa bé cũng đồng ý rồi, làm nghi thức đơn giản thôi, người thân nhất của hai nhà tham gia là được. Giấy đăng ký kết hôn cũng lĩnh rồi, hôn lễ chỉ là hình thức thôi.”
Mạc Bình Sơn chỉ trả lời một câu đơn giản, “Dạ.”
Ông cụ Thẩm ban đầu còn nói phải tổ chức lớn, thật nở mày nở mặt gả An Noãn ra ngoài. Nhưng từ lúc bị bệnh, ông cụ nhìn thấu rất nhiều, hai người ở bên nhau, đơn giản chính là hạnh phúc, không cần phải cho bọn họ quá nhiều gánh nặng và áp lực. Hai đứa bé cũng không phải kiểu người thích náo nhiệt ham nổi tiếng đó. Mạc Bình Sơn ở lại ăn cơm với ông cụ Thẩm, lại đánh với ông cụ hai ván cờ, đến lúc trời sắp tới, ông ta mới rời đi.
Ông cụ Thẩm giữ ông ta ở lại ăn tối, Mạc Bình Sơn cười cự tuyệt, “Cháu đã đồng ý về uống với anh cả cháu một ly rồi, hôm khác cháu và anh cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474921/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.