Khóe miệng của hắn cong lên, hạnh phúc và sự vui vẻ của cô là mưu cầu lớn nhất của hắn trong cuộc đời này.
Mạc Trọng Huy nằm ôm An Noãn ở trên giường. An Noãn vừa nghịch ngón tay của hắn, vừa như vô tình hỏi: “Mạc Trọng Huy, tối nay anh ăn ở đâu, với ai vậy?” Mạc Trọng Huy cười nói: “Anh chưa ăn gì cả, em không ở bên cạnh, anh ăn món gì cũng cảm thấy nhạt nhẽo.”
An Noãn bật dậy từ trong ngực hắn, cô hỏi nghiêm túc: “Anh thật sự chưa ăn gì à?” Mạc Trọng Huy gật đầu, nói nhỏ: “Nghe em nhắc tới làm anh thấy hơi đói đây này.” “Cái người này!” An Noãn tức điên lên, cằn nhằn: “Bảo anh qua nhà ăn cơm thì anh nói bận việc, kết quả là đến bây giờ vẫn chưa ăn gì. Anh quên lúc trước anh bị bệnh dạ dày à, nhỡ bệnh tái phát thì để xem ai đau lòng vì anh nhé.”
An Noãn mặc quần áo rồi xuống giường. Mạc Trọng Huy cau mày, “Em đi đâu vậy?”
“Em xuống xem thử còn cái gì ăn được không, em sẽ làm thứ gì đó cho anh ăn.” An Noãn chỉ nói một câu đơn giản mà lại làm Mạc Trọng Huy vô cùng kích động. Hắn nắm lấy cổ tay cô, kéo cô ngã ngồi vào trong lòng hắn. Hắn không cho cô có cơ hội phản kháng mà cúi người ngậm lấy môi cô. An Noãn bị bất ngờ. Cô muốn đẩy Mạc Trọng Huy ra nhưng hắn ôm cô rất chặt, chết cũng không chịu buông tay. Cho đến khi hô hấp của An Noãn trở nên dồn dập, Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474906/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.