“Cô An, cô đừng hiểu lầm, tôi và anh Mạc chỉ là bạn, không phải loại quan hệ như cô nghĩ đâu.”
An Noãn hừ lạnh, “Tôi chưa từng nghĩ hai người là loại quan hệ đó, không phải không lâu trước đây cô vẫn đang hẹn hò với anh tôi sao? Cô Doãn muốn một chân đạp mấy thuyền thế?” “An Noãn!” Mạc Trọng Huy nghiêm nghị quát lên. An Noãn cười tự giễu, “Sao thế, em mới nói một câu, anh đã đau lòng rồi à?” “An Noãn!” Giọng Mạc Trọng Huy càng lạnh lùng hơn, “Đừng vô cớ gây rối ở đây nữa, anh đưa em về nhà.” Hắn đi đến kéo tay cô, An Noãn hất mạnh ra.
“Mạc Trọng Huy, anh đừng có động vào em, hai người tiếp tục hẹn hò đi, em sẽ không làm bóng đèn cản trở hai người đâu.” Cô nói rồi chạy đi.
Mạc Trọng Huy chạy mấy bước đã bắt kịp cô, hắn cố nhịn giải thích, “Noãn Noãn, anh và Doãn Thị Hàm thật sự không có gì, chẳng lẽ ngay cả chút tin tưởng này với anh em cũng không có sao?”
“Em muốn tin tưởng anh, nhưng anh cho em một lời giải thích hợp lý sao, tại sao lại hẹn riêng cô ta, còn phải nói dối em là ở công ty?” “Anh lừa em chỉ là không muốn em đa nghi, anh và Doãn Thị Hàm thật sự chỉ là xã giao.”.
An Noãn nhắm mắt lại, dáng vẻ mệt mỏi. Hít sâu một hơi, giọng cô biến thành rất nhẹ rất lạnh nhạt, “Mạc Trọng Huy, em đột nhiên cảm thấy rất mệt mỏi, mỗi ngày ở bên anh đều quá mệt mỏi. Em không vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474893/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.