“Trợ lý Trương, tốt nhất là anh hãy nói thật với tôi đi, nếu như anh không nói thật, vậy tôi sẽ ở đây không đi, đợi anh nói thật mới thôi.”
Trợ lý Trương phiền muộn, lát nữa cậu ta còn có một cuộc họp rất quan trọng, nếu không tin được vị Phật lớn này đi thì đừng mong họp hành gì nữa. “Cô An, tôi thật sự không biết anh Mạc ở đâu! Nếu như biết, tôi tuyệt đối sẽ không giấu cô.” An Noãn ngồi xuống sofa phòng làm việc của cậu ta, cương quyết nói: “Vậy tôi sẽ ngồi đợi, đợi anh nói thật.” Trợ lý Trương gãi đầu, đề nghị, “Hay là cô gọi điện thoại cho anh Mạc, để anh ấy đích thân nói cho cô biết anh ấy đang ở đâu đi.” “Không, anh ấy sẽ không nói thật với tôi.” Trợ lý Trương buồn bực, cậu ta biết rõ sự bướng bỉnh của cô gái này. Trước khi An Noãn đến, Mạc Trọng Huy đã gọi điện thoại cho cậu ta đặt bàn ở nhà hàng, cậu ta muốn không biết Mạc Trọng Huy ở đâu cũng khó.
Cuối cùng trợ lý Trương vẫn nói tên nhà hàng cho An Noãn.
Giọng An Noãn hơi run lên, “Anh ấy đang ăn cơm với ai?” Trợ lý Trương nhún vai, “Cái này tôi thật sự không biết, anh ấy gọi điện thoại cho tôi bảo tôi đặt chỗ cho anh ấy, tôi không dám hỏi nhiều, cô đi rồi không phải sẽ biết sao.” An Noãn đưa hộp giữ nhiệt trong tay cho trợ lý Trương, thản nhiên nói, “Đây là bữa trưa, mời anh ăn. Trợ lý Trương, mong anh đừng gọi điện thoại thông báo cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474892/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.