Đường Tĩnh Vi khàn giọng nói, “Nếu thật sự không được, em sẽ đi tìm An Noãn. Em sẽ quỳ xuống trước mặt nó cầu xin nó, em không tin nó sẽ thấy chết mà không cứu.”
Mạc Bình Giang cau chặt mày lại, ngăn cản bà, “Bây giờ em nhất định không được đi tìm An Noãn, Huy đã bày tỏ lập trường rất rõ ràng rồi, lúc này đắc tội Huy, nhà họ Mạc thật sự sẽ xong đời.” “Nó là con trai em, em không tin nó còn có thể làm gì em!” Đường Tĩnh Vi tức giận nói.
Mạc Bình Giang lắc đầu, “Nó cũng là con trai của Bình Sơn, bây giờ vẫn thấy chết mà không cứu như thường. Thật ra cũng không trách nó được, Bình Sơn luôn quá hà khắc với nó, đứa bé này không có tình cảm với Bình Sơn. Nhưng anh nhìn ra được, Huy vẫn rất quan tâm tới em. Bây giờ việc duy nhất em có thể làm chính là dùng tình thân lay động nó. Chúng ta cùng nhau cố gắng, nhà họ Mạc vẫn không đến nỗi quá thê thảm.”
Đường Tĩnh Vi gật đầu, cầm tay Mạc Bình Giang, nghẹn ngào nói: “Anh cả, lần này nhờ hết vào anh, cho dù có tốn bao nhiêu tiền, cũng xin anh hãy cứu Bình Sơn ra.”
Mạc Bình Giang gật đầu, từ đầu đến cuối vẫn cau chặt mày. Nói cho cùng nhà họ Mạc có ngày hôm nay, cũng là do một tay ông tạo ra. Nếu như năm đó ông biết tự lượng sức mình không chạy đi cầu hôn nhà họ Thẩm, nếu như ông cụ Thẩm không chọn trúng ông làm con rể của nhà họ Thẩm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474878/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.