An Noãn ngượng ngùng nói: “Mạc Trọng Huy, lúc em ăn, anh có thể đừng làm em buồn nôn không?” Hắn cười, cắn lên tại có một cái, “Em nghĩ đi đâu thế. Cả đêm anh không ngủ, muốn bảo em ngủ bù cùng anh thôi.”
An Noãn xấu hổ đỏ mặt, chuyên tâm ăn cháo, không thèm để ý đến hắn.
Ban ngày ban mặt, hai người kéo rèm cửa sổ đi ngủ. Hẳn im lặng ôm cổ trên giường lớn kingsize, cô thỏa mãn chui vào trong lòng hắn.
Có lẽ Mạc Trọng Huy mệt thật, ôm cô một lát là đã ngủ. An Noãn cũng hơi buồn ngủ, bất tri bất giác cũng ở trong lòng hắn ngủ thiếp đi. Nếu như thời gian có thể dừng lại ở giây phút này, bọn họ cam tâm tình nguyện ôm nhau ngủ cả đời.
Bọn họ ngủ đến chiều mới dậy, Mạc Trọng Huy là bị người trong ngực làm tỉnh giấc.
Hắn rên rỉ, nhắc yêu, “Đừng ngọ nguậy!” An Noãn oán giận, “Anh không thể bắt em duy trì một tư thế được, chân anh nặng quá, đè lên em khó chịu.” Hắn cười khổ, không nói gì, trong khi cánh tay vẫn kể cho cô gối đầu từ lúc ngủ đến giờ. An Noãn tìm một tư thế thoải mái hơn, nằm thành hình chữ đại, bò lên người hắn. “Mạc Trọng Huy, anh có đói không?” Hơi thở của hắn trở nên có chút dồn dập, giọng khàn khàn, “Đói.” An Noãn không kịp phản ứng, hắn đã lật người đè cô xuống dưới. Cô vừa mới tìm được tự thể thoải mái, lại bị hắn phá hoại. Mạc Trọng Huy dịu dàng hôn lên môi cô. Nụ hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474879/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.