An Noãn nhìn thấy hắn căng thẳng, lo lắng hỏi: “Sao thế? Có phải là công ty xảy ra chuyện không?”
Mạc Trọng Huy vuốt tóc cô, an ủi, “Không sao, công ty có một hạng mục xuất hiện một chút vấn đề, anh đi xử lý là được, đợi anh về nhé.” Đêm hôm đó, An Noãn đợi Mạc Trọng Huy suốt đêm, nhưng cả đêm hắn không về. Cố gọi điện thoại mãi không có ai nghe. Gọi điện thoại cho trợ lý Trương, điện thoại của trợ lý Trương cũng không có ai nghe. Mạc Trọng Huy nhận được điện thoại của Đường Tĩnh Vi, Đường Tĩnh Vi khóc lóc điên cuồng ở đầu kia, hắn loáng thoáng nghe thấy bà nói “ba con xảy ra chuyện rồi”. Trong lòng hắn vẫn hơi thắt lại, lái xe trở về nhà họ Mạc. Trời về khuya tối đen như mực, thành phố huyên náo cũng đã bắt đầu ngủ say, nhưng trong nhà họ Mạc đèn đuốc vẫn sáng trưng. Đến nhà họ Mạc, từ xa đã nghe thấy tiếng khóc của Đường Tĩnh Vi, trái tim Mạc Trọng Huy thắt lại. Nhìn thấy Mạc Trọng Huy, Đường Tỉnh Vĩ như bắt được cọng rơm cứu mạng, bà chạy đến ôm con trai, “Huy, làm thế nào đây? Ba con bị tạm thời đình chỉ công tác rồi, hôm nay bị phía trên đưa đi, nói là hỗ trợ điều tra.” Mạc Trọng Huy nhất thời không biết nên nói cái gì, cuối cùng chuyện này vẫn xảy ra. Đối phương đã rất nhân từ, cho nhà họ Mạc một khoảng thời gian rất dài để nghỉ xả hơi rồi.
Mạc Bạch Linh ngồi ở trên sofa, nhếch mép lên mỉa mai: “Tôi đã nói mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474877/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.