Thẩm Diệc Minh thản nhiên nói, “Ba, tất cả sẽ nghe theo sự sắp xếp của ba.” “Sao ba có thể sắp xếp được? Ba lớn tuổi rồi, không biết sắp xếp, chuyện này con đích thân làm đi, lo liệu hôn lễ cho hai đứa.”
Thẩm Diệc Minh nặng nề gật đầu.
“Hôm qua Noãn Noãn đã đồng ý với ba là hôm nay sẽ về thăm ba, nếu như con không có chuyện gì quan trọng thì hôm nay đừng đi ra ngoài, chẳng mấy khi nó về.”
“Hôm nay con có việc rất quan trọng phải xử lý, ba chơi với nó đi.” Thẩm Diệc Minh sợ vì mình mà cô không được tự nhiên, cứ ra ngoài thì hơn, tránh cho cô thêm ngột ngạt. An Noãn và Mạc Trọng Huy cùng trở về nhà họ Thẩm, biết ông cụ Thẩm mong cô, bọn họ về từ sớm. Lúc đó, Thẩm Diệc Minh vẫn chưa đi. “Bác hai, bác cũng ở nhà à, vừa vặn cháu có đồ muốn đưa cho bác.”
Thẩm Diệc Minh theo bản năng cau mày lại. An Noãn trả lại cho ông nguyên vẹn đề hôm qua Thẩm Diệc Minh tặng cô. Thẩm Diệc Minh càng cau mày chặt hơn, “Noãn Noãn, bác tặng cho cháu, bác cầu xin cháu nhận lấy được không?” Thẩm Diệc Minh dùng chữ “cầu xin” khiển An Noãn vô cùng khó xử.
Ông hiển từ vuốt tóc cô, “Ngoan, nhận đị, bác hai cũng chỉ có thể làm cho cháu chút việc này thôi. Hôm nay bác còn có việc, không ở nhà với cháu được, cháu ở nhà với ông ngoại đi, ông rất nhớ cháu.”
Sau khi Thẩm Diệc Minh rời đi, An Noãn và Mạc Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474876/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.