“Noãn Noãn, cháu muốn biết cái gì có thể trực tiếp hỏi bác, cháu cách xa người nhà họ Mạc một chút, không một ai tử tế cả.”
“Cháu hỏi bác, bác sẽ nói thẳng cho cháu biết sao?” “Chuyện cháu nên biết, bác đều sẽ nói cho cháu biết. Chuyện cháu không nên biết, không cần hỏi.”
“Cháu muốn biết bác và mẹ cháu có phải có quan hệ loạn luân hay không?” “An Noãn!” Ông dùng sức đập mạnh lên bàn làm việc. An Noãn cười lạnh, “Cháu hỏi rồi bác vẫn sẽ không nói cho cháu biết. Mạc Bình Giang nói trong lòng mẹ cháu luôn có một người bà rất yêu rất yêu, người đó không phải là bác ấy, cũng không phải là ba cháu. Cháu hỏi bác ấy là ai, bác ấy bảo cháu đi hỏi bác.”
An Noãn dùng sức lau nước mắt, “Bác luôn rất thương cháu, cháu rất cảm kích bác, khoảng thời gian này cháu cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Nhưng lúc cháu biết quan hệ của bác và mẹ cháu không đơn thuần như vậy, cháu lại không có cách nào thản nhiên đối mặt với bác được nữa. Ba cháu là một người ba vĩ đại, ông ấy còn là một người chồng vĩ đại. Mẹ cháu sinh cháu xong thì qua đời, trong hai mươi mấy năm sau đó, ba cháu cũng không lấy vợ mới, bên cạnh bao nhiêu người giới thiệu cho ba, ba luôn cười lắc đầu. Khi còn bé cháu rất tùy hứng, cháu nói với ba, không cho ba lấy dì khác, ba cười nói ba sẽ không để cháu bị tủi thân. Sau này cháu trưởng thành rồi, cháu bảo ba tìm mẹ kể cho cháu, ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474869/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.