“Tôi nói thật đấy, anh không đi thì tôi đi. Còn cả người giúp việc của anh nữa, chỉ cần còn một người ở đây tôi cũng sẽ đi ngay.”
Mạc Trọng Huy thật sự không thể lay chuyển được cô đành phải bảo tất cả người giúp việc đi hết. “Anh đã mua một chiếc xe cho em rồi, giờ trợ lý Trương đang đi lấy về, chỗ này khá xa, có xe cũng tiện hơn một chút. Vì thời gian hơi gấp nên em lái tạm, chờ hôm khác anh sẽ đặt cho em một chiếc xe tốt hơn.”
Thật ra Mạc Trọng Huy rất muốn nhìn thấy cô ăn rồi mới về, nhưng hắn ở đây thì cô cứ ngồi lì trên giường, ngay đến nước cũng không chịu uống. Mạc Trọng Huy cảm thấy buồn bực phát điên, nhưng vẫn bất đắc dĩ nói câu cuối cùng, “Anh đã bảo người làm chuẩn bị đồ ăn, tất cả ở hết trong bếp, em muốn ăn gì thì tự lấy, nhớ nhất định phải ăn đấy. Anh đi trước, ngày mai sẽ tới thăm em.” Lúc Mạc Trọng Huy đi, An Noãn vẫn không đoái hoài gì đến hắn. Trong bếp, Mạc Trọng Huy bảo người giúp việc chuẩn bị rất nhiều món ăn, không thiếu thứ gì cả. An Noãn nấu qua lại hai món coi như giải quyết xong bữa tối.
Tuy đã nhiều năm không quay lại đây, nhưng thật sự ở lại rồi phát hiện cảm giác thân thuộc ấy quay về rồi, như thể cô chưa từng rời xa nơi này vậy.
Cô vẫn còn nhớ, lúc nào cô cũng trốn trong phòng chơi game, ba nấu cơm xong sẽ lớn tiếng gọi cô ra ăn: “An Noãn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474721/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.