“Vậy em nhẫn tâm làm tổn thương anh?” Giọng anh rất khẽ. “Lâm Dịch Xuyên, em xin lỗi.”
Cô nói xong liền quay người định rời đi, nhưng Lâm Dịch Xuyên lại giữ chặt lấy cổ tay cô.
“Một câu xin lỗi là muốn kết thúc hết tất cả? An Noãn, chúng ta ở bên nhau bốn năm, anh đã dùng thời gian hết thời gian bốn năm để rồi cuối cùng chỉ đổi lại được một câu xin lỗi này của em thôi à?”
“Lâm Dịch Xuyên, anh đừng ép em”
Anh gào lên: “Anh ép em bao giờ? Em nói anh cho em một năm, anh đã cho em. Em nói trước khi kết hôn đừng động vào em, anh cũng đã làm được. Em có biết một người đàn ông có thể khoan nhượng đến như thể vì em là yêu em đến mức nào không hả?”
An Noãn cũng gào lại, “Lâm Dịch Xuyên, nếu như anh có thể từ bỏ sự nghiệp ở Luân Đôn vì em, tới Bắc Kinh phát triển, em sẽ lập tức đi đăng kí kết hôn với anh ngay, anh có thể làm được không?”
Lâm Dịch Xuyên yên lặng nhìn cô cả phút đồng hồ, sau đó từ từ buông tay ra. “Em xin lỗi, hi vọng anh có thể sống tốt, sau này những lúc em nhớ Tảo Tảo, em cầu xin anh có thể cho em gặp thằng bé.”
An Noãn nói rồi quay người bỏ đi. Lâm Dịch Xuyên cũng không đuổi theo. An Noãn biết bản thân mình rất ích kỉ, cô lôi ông ngoại mình ra làm cái cớ, nhưng thật sự cố chẳng còn chút dũng khí nào cả, cô cũng không còn mặt mũi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474718/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.