Nói rồi, anh bế xốc cô lên.
“Lâm Dịch Xuyên, anh đừng như vậy, chẳng mấy khi em về đây, em muốn được ở bên cạnh Tảo Tảo.”
“Vậy còn anh thì sao?”
“Anh là người lớn rồi, nó là trẻ con, sao lại ghen với cả con trai mình thế?” Cuối cùng Lâm Dịch Xuyên cũng thỏa hiệp, anh nói: “Vậy thế này, chúng ta bể Tảo Tảo qua kia luôn, ba người chúng ta cùng ngủ chung.” “Không.” An Noãn cự tuyệt luôn. “Lâm Dịch Xuyên, anh đừng quậy nữa, mau mau về phòng nghỉ ngơi thật tốt đi, anh cần đi ngủ.” Lâm Dịch Xuyên tức giận, hai hàng lông mày cau lên, anh không vui nói: “Em sợ anh thịt em à? Anh chịu đựng nhiều năm như vậy rồi, chẳng lẽ còn ít thời gian nữa lại ép buộc em sao?”
“Em không có ý đó, em chỉ muốn ở cạnh Tảo Tảo thôi. Lâm Dịch Xuyên, anh đừng ép em được không?”
Cuối cùng Lâm Dịch Xuyên tức giận bỏ đi.
An Noãn tắm rửa, chen lên chiếc giường nhỏ của Tảo Tảo, cô ôm cơ thể nhỏ bé của thằng bé vào lòng, giây phút này, trong lòng cô cảm thấy vô cùng hài lòng và mãn nguyện. An Noãn đưa Tảo Tảo đi chơi hai ngày, đi mấy khu vui chơi, cô mua cho thằng bé rất nhiều quần áo và đồ chơi, khiến nó rất vui vẻ.
Lâm Dịch Xuyên vẫn còn bận bịu với thương vụ thu mua bán kia nên hai ngày nay anh không có thời gian đi cùng bọn họ.
Tối hôm đó, chuyên thu mua tạm thời có kết quả, Lâm Dịch Xuyên dẫn cô và Tảo Tảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474717/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.