An Noãn nhíu mày lại, hỏi, “Cô Lý đâu?”
“Cô Lý trở về Hồng Kông, ngày mai qua đây, hình như ông nội cô ấy cũng bị bệnh phải nằm viện.”
An Noãn khẽ thở dài, cô gái kia cũng thật vất vả. Một bên là người nhà, một bên là người yêu.
An Noãn ngồi xuống ở mép giường, cháo trên bàn vẫn tản ra hơi nóng.
Trương Húc vội vàng kiểm cớ rời đi, “Cô An, cô cứ ngồi đây một lúc nhé, tôi đi ra ngoài ăn chút cơm.”
Phòng bệnh rộng rãi chỉ còn lại An Noãn và Mạc Trọng Huy. Bầu không khí có chút lúng túng.
Cố đẩy bả vai hắn, “Dậy ăn chút gì đi.”
Mạc Trọng Huy lạnh lùng liếc cô một cái, khàn giọng nói, “Không đói.”
“Không đói cũng phải ăn.” An Noãn đỡ hắn dậy.
Mạc Trọng Huy hất cô ra.
Người này mấy ngày không ăn gì mà vẫn có thể có sức như vậy, An Noãn suýt nữa bị hắn hất ngã xuống đất.
“Mạc Trọng Huy, anh cứ chết luôn đi cho rồi, anh nửa sống nửa chết như vậy cho ai nhìn hả? Anh có thể có tâm chút không, anh có nghĩ tới cảm nhận của những người bên cạnh anh hay không? Lý Hân Như, vợ chưa cưới của anh, ông nội cô ấy bị bệnh nằm viện, cô ấy phải về Hồng Kông chăm sóc ông nội mình, lại phải bay đến Bắc Kinh chăm sóc anh, cô ấy chỉ là một cô gái yếu ớt, lúc này anh nên ở bên cạnh cô ấy chứ không phải là để cho cô ấy đến chăm sóc cho anh, anh có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474681/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.