An Noãn hất hết bọn họ ra, “Mọi người đừng cản tôi, nếu đã muốn uống thì phải uống cho vui vẻ. Cuối cùng JM cũng lấy được hạng mục này nhờ vào thực lực của chúng ta rồi, hôm nay tôi rất vui, không say không về.” - “Sao nhìn lại giống như mượn rượu giải sầu thế nhỉ?”
“Không phải là cãi nhau với đại Boss chứ?”
Tất cả mọi người bàn luận sôi nổi.
An Noãn không nghe được gì, vào giờ phút này, cô chỉ muốn say khướt một lần. Lâm Dịch Xuyên gọi cho cô mấy cuộc điện thoại, nhưng vì trong phòng bao quá ồn, An Noãn không nghe cuộc nào cả. Sau đó vẫn là người khác thấy điện thoại của cô rung lên, đưa cho An Noãn.
Uống nhiều rượu như vậy, cô lại vẫn có thể nhìn ra là Lâm Dịch Xuyên gọi tới, nhìn chữ “lão Lâm” sáng lên trên màn hình, An Noãn thật sự muốn lỗi người từ đầu bên kia điện thoại tới đánh cho một trận.
Tiếng chuông dừng lại, rất nhanh lại vang lên, hiếm khi Lâm Dịch Xuyên kiên nhẫn như vậy.
Sau đó An Noãn mơ mơ màng màng ấn nút nghe. Tiểng gào từ đầu kia truyền tới, “Tại sao lại không nghe điện thoại của anh?”
An Noãn say bí tỉ nói, “Tại sao phải nghe điện thoại của anh? Anh là cái gì chứ?”
Lâm Dịch Xuyên mắng ở đầu kia, “Người phụ nữ điên này, có phải em uống rượu không hả? Bảo Hứa Vĩ Thần nghe điện thoại cho anh!” “Hứa Vĩ Thần, Hứa Vĩ Thần là ai? Nơi này ồn ào quá, em phải ra ngoài nói chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474667/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.