“Tốii hôm qua em nói em không cần Lâm Dịch Xuyên nữa, chuyện này là sao? Hai người cãi nhau à? Hay là chia tay rồi?”
An Noãn cười lạnh, “Chia tay? Mạc Trọng Huy, anh nằm mơ đi! Chúng tôi chỉ vì chút chuyện nhỏ mà mẫu thuẫn thôi, làm sao tôi có thể không cần anh ấy được, cơ thể và trái tim của tôi đã sớm thuộc về anh ấy rồi.” Mạc Trọng Huy nheo mắt lại, gân xanh nổi đầy trên trán.
“Mạc Trọng Huy, không phải anh luôn ưa sạch sẽ sao?”
Mạc Trọng Huy hé đôi môi mỏng, nói rất nhỏ từng chữ một, “Anh từng nói anh chỉ ưa sạch sẽ với người khác, không phải với người mình.”
Cô hừ lạnh, “Tôi vẫn là người của anh à? Tôi đã sớm là người của Lâm Dịch Xuyên rồi.”
Mạc Trọng Huy dùng ánh mắt bị thương nhìn cổ, thản nhiên nói, “Tối hôm qua thấy em uống nhiều ở quán bar nên anh bế em về đây, em nôn hết lên người anh, bản thân cũng nhếch nha nhếch nhác, anh lau rửa cho em, trong nhà không có quần áo nữ nên mặc cho em cái áo sơ mi của anh. Yên tâm đi, không xảy ra cái gì cả, em có thể tiếp tục giữ trinh tiết vì hắn.”
Mạc Trọng Huy đi ra ngoài, cầm quần áo của cô vào, vứt lên giường.
“Khô rồi, thay đi.” An Noãn đợi hắn đi rồi, cẩn thận thay đổi
Đi từ phòng ngủ ra ngoài, cô thấy Mạc Trọng Huy đang bận rộn trong phòng bếp.
An Noãn nhẹ chân đi tới cửa, định thay giày chạy đi, nhưng Mạc Trọng Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474668/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.