“Giờ anh ấy đã trở thành kẻ chết thay cho cô rồi, không bao giờ có thể tỉnh lại được nữa. An Noãn, cô đi đi, đừng xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa.”
Tuy Mạc Trọng Huy nói mặc kệ, nhưng trong lòng lại không yên tâm, vẫn lái xe đến bệnh viện, thấy An Noãn quỳ dưới đất, hình bóng nhỏ bé ấy thật khiến người ta đau lòng.
Hắn tiến lại gần, đặt tay lên vai cô, nhẹ nhàng nói, “Ngoan, theo anh về nhà trước đi, những chuyện khác cứ để anh xử lí.”
Cô hất tay hắn ra, căm tức quát lên, “Cút!” Trương Húc và Thẩm Cầm Phong đứng bên cạnh nhìn mà không khỏi nơm nớp lo sợ, lần đầu tiên họ thấy có người dám la hét với Mạc Trọng Huy như vậy, điều kỳ lạ là Mạc Trọng Huy không những không nổi giận, mà còn nhẹ nhàng dỗ dành, gần như đã tận dụng hết sự nhẫn nại của mình.
“Em chỉ muốn gặp cậu ta một lần thôi phải không? Anh sẽ nghĩ cách cho em” Mạc Trọng Huy sầm mặt xuống nói.
An Noãn lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn, gằn từng câu từng chữ, “Mạc Trọng Huy, anh cút cho tôi!” Lúc này, cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra, người đi ra lại chính là Nghê Tuệ, mắt bà ta đỏ hoe, sắc mặt trắng bệch, trông như đã già đi mười tuổi. An Noãn đau lòng cầu xin, “Dì Nghê, dì cho cháu gặp Tử Phi một lần đi, chỉ cần gặp một lần thôi cũng được!”.
Nghệ Tuệ dựa vào cửa, yếu ớt nói với Mạc Trọng Huy, “Ngài Mạc, cậu cho tôi nói riêng vài câu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474519/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.