Hân Đồng dưới sự khiêu khích của Lôi Dương, ý thức bắt đầu mờ mịt, giọng cô nỉ non : “A Dương”
Lôi Dương bất giác dừng lại, thân thể cứng đờ, buông Đồng Đồng đang ý loạn tình mê ra, cất giọng khàn khàn: “Em lại làm gì đấy?”
Thấy Lôi Dương muốn bật đèn, Đồng Đồng lập tức ôm chặt lấy cánh tay Lôi Dương nói: “Không cần bật đèn được không? Đừng!”
Lôi Dương chậm rãi thu hồi cánh tay, đi về hướng ánh trăng mỏng manh từsong cửa sổ rọi vào. Một dòng sáng màu bạc nhẹ nhàng phủ lên thân thể ,anh từ tốn lấy ra bật lửa, châm lửa hút thuốc.
“A Dương! Anh…không muốn em sao?” Đồng Đồng chầm chậm đi từ bóng tối về hướng ánhtrăng. Trái tim đập kịch liệt, không biết bởi vì sự khiêu khích bạo dạncủa mình hay sự cổ động của dục vọng.
Cô chỉ biết là mình không muốn do dự!
Ngay lúc cô đang từng bước từng bước đi tới thì thân thể đột nhiên xoaychuyển, nháy mắt đã bị Lôi Dương đè lên trên tấm thảm dày bên cạnh cửasổ.
Ánh trăng màu bạc chiếu vào cửa sổ lẻ loi, soi rõ khuôn mặt hưng phấn cuồng nhiệt của cả hai.
Mỹ lệ mà lại thê lương!
Lôi Dương tinh lực dồi dào, Đồng Đồng hiểu rõ, bọn họ triền miên hết lầnnày đến lần khác. Lôi Dương đòi hỏi Đồng Đồng liên tục, như thể muốn đem một tháng vắng vẻ đòi lại cùng một lúc. Bọn họ hết đổi tư thế lại đổichỗ, không ngừng yêu cầu đối phương tới lúc cả hai không còn sức lực,mệt mỏi ngủ thiếp trên giường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-co/1959754/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.