“Hân Đồng!” Tân Nhiên đi vào phòng ngủ của Hân Đồng, có chút ưu tư nhìn Hân Đồng, nhìn cô như vậy, bản thân anh cũng lo lắng, không biết Lôi Dương có thể buông thacho Hân Đồng hay không!
“Tân Nhiên, có chuyện gì vậy?” Hân Đồngnhìn ánh mắt của Tân Nhiên, nhưng chính bản thân cô không muốn đón nhậnsự an ủi hay thương hại từ anh.
“Em. . . . thật sự quyết địnhkhông gặp anh ta nữa sao?” Tân Nhiên rất hiểu Hân Đồng, cô ấy nhất địnhlà yêu Lôi Dương rất sâu sắc, sâu đến nỗi anh hoàn toàn không có khảnăng chen vào.
Ánh mắt Hân Đồng lộ rõ vẻ buồn bã cùng mất mát, cúi đầu nói: “Phải, em sẽ không gặp anh ta nữa!”
Tân Nhiên nghe Hân Đồng nói xong cảm thấy an lòng hơn một chút, anh hiểuđược cô quyết định ở lại đây không phải vì cô có yêu Lôi Dương hay không mà bởi vì trong lòng cô còn có điều khó nói.
Cho dù thế nào, anh cũng an tâm. Chỉ cần cô ở lại bên cạnh anh, để anh mỗi ngày đều đượcnhìn thấy cô, chăm sóc cô, anh đã thấy thỏa mãn rồi. Có lẽ một ngày nàođó, Hân Đồng sẽ phát hiện ra anh tốt với cô đến nhường nào!
“Em đang suy nghĩ gì thế?” Tân Nhiên nhìn Hân Đồng ánh mắt bất an nên anh lên tiếng hỏi.
Hân Đồng nghe Tân Nhiên hỏi bất chợt lại lộ ra bộ dáng lo lắng, bồn chồn.
“Hân Đồng, đừng lo lắng, bình tĩnh lại, cho anh biết em đang suy nghĩ gì? ” Tân Nhiên ngồi bên cạnh Hân Đồng kiên nhẫn hỏi.
Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-co/1959752/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.