Lý Tích Thần từ lâu đã ý thức được, Lục Tư Việt đối với cô mà nói rất đặc biệt.
Nếu muốn truy tìm ngọn nguồn, có lẽ chính là từ lần đầu tiên cô gặp anh.
Cô chưa bao giờ cho rằng mình là một người phàm tục.
Nhưng sau khi gặp Lục Tư Việt, cô cảm thấy mình không hề ngoại lệ.
Người này luôn mang đến cho cô cảm giác an toàn không thể diễn tả bằng lời.
Khi anh nói chuyện, đôi mắt đó luôn nhìn cô rất nghiêm túc, ngay cả khi cô nói rất nhỏ tiếng, anh cũng không bao giờ thể hiện sự thiếu kiên nhẫn.
Tối hôm đó anh mang đến món gà Bobo nấu tiêu cần xếp hàng dài mới có thể mua được của nhà ông chủ Từ, Lục Dã Mê Tung nhà Katernia, là bánh vị mới kết hợp giữa bảy phần vị trà xanh và ba phần vị sữa bò, còn có sản phẩm mới của Nại Tuyết.
Trong đống đồ ăn vặt có một chai kẹo có vị lạ, Lý Tích Thần ăn hai viên, một viên là vị cam, chua đến nghiến răng, một viên là vị khổ qua, đắng đến mức ăn một lúc lâu ròi vẫn không cảm giác được mùi vị khác.
Một bữa tối đủ vị chua ngọt đắng cay.
Trên bàn trà nhỏ được bày đầy thức ăn, rực rỡ muôn màu.
Còn Lục Tư Việt ngồi đối diện cô.
Anh mặc một chiếc áo T-shirt màu trắng, quần âu màu xám, là cách ăn mặc ở nhà.
Lý Tích Thần mới đầu chân tay luống cuống, hoàn toàn không biết nên làm như thế nào, cho nên anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cau-co-doc/3388302/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.