Xe đi trong màn đêm. Bỗng "Đinh" một tiếng, điện thoại báo có một tin nhắn mới. Trịnh Đinh Đinh cúi đầu đọc.
"Mình nghe Đại Miêu nói Trần Tuần đã trở lại. Anh ta có liên lạc với bạn hay không?" — Tiêu Quỳnh.
Trịnh Đinh Đinh nhìn Ninh Vi Cẩn ngồi bên cạnh, mắt anh nhìn về phíatrước, cẩn trọng lái xe. Ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu rọi trên khuôn mặtđó, thấp thoáng ánh sáng nhàn nhạt, không nhìn ra vẻ mặt anh lúc này như thế nào.
Cô nhắn tin lại: "Ừ, mình cũng nói rõ với anh ấy rồi."
Dừng đợi đèn đỏ, Ninh Vi Cẩn nhìn đồng hồ đeo tay rồi nói: "Bây giờ vẫn còn sớm, em có muốn đi một vòng không?"
"Đi đâu ạ?"
"Chỉ đi dạo quanh quanh một vòng thôi!"
"Cũng được ạ, tùy anh!" Trịnh Đinh Đinh hớn hở đồng ý. Vừa rồi ở trongquán rượu cô cũng cảm thấy có chút bí bách, bây giờ đầu vẫn cảm thấy hơi choáng váng. Đi dạo một chút cũng không tồi.
Ninh Vi Cẩn vòng tay lái đi về phía con sông gần quảng trường phía Nam.
Không ngờ lúc này mà xung quanh quảng trường vẫn náo nhiệt như vậy! Đènđuốc sáng trưng, cửa hiểu san sát, mọi người tay cầm theo ngọn đèn nhỏlung linh đi tới đi lui cực kỳ thú vị.
Bọn họ tìm một bãi cỏ ven sông ngồi xuống. Đón lấy ngọn gió ẩm nóng,Trịnh Đinh Đinh hít một hơi thật sâu cảm giác cả người thật thoải mái.Cảm giác nhức đầu, choáng óc vừa xong trở nên hư vô.
Trong đầu thoáng hiện lên bộ dạng Trần Tuần trước khi đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-can-nguoi-khong-biet/2386683/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.