Ninh Vi Cẩn đi mua thuốc cho Trịnh Đinh Đinh, dặn dò cô tối nay khôngđược tắm. Vết thương không thể thấm nước. Sau khi bôi thuốc, không đượcmặc áo lót ngủ.
Lúc xuống xe, Trịnh Đinh Đinh hỏi một câu: "Anh có muốn lên nhà ăn cơm rồi về không?"
Ninh Vi Cẩn hơi suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Không, anh còn vài việc cần phải xử lý!"
Đợi bóng dáng mảnh khảnh của Trịnh Đinh Đinh biến mất ở sau cửa thangmáy, Ninh Vi Cẩn mới thu hồi tầm mắt lại nhìn xuống bàn tay đang siếtchặt vô lăng, chậm rãi buông ra. Lửa nóng nhanh chóng lan tỏa ra cảngười, anh mở ngăn tủ, tìm được bao thuốc lá, lấy một điếu thuốc, suynghĩ một chút rồi bẻ gãy.
Anh yên tĩnh ngồi trên ghế lái ước chừng năm phút, sau khi hơi thở bình ổn trở lại mới nổ máy rời đi.
Trịnh Đinh Đinh làm một chén hoành thánh rồi ăn qua loa cho xong bữa, đang dọn dẹp bàn thì điện thoại bỗng nhiên đổ chuông.
Lại là Đại Miêu gọi tới.
"Đinh Đinh! Tôi là Đại Miêu, hai ngày nay lão đại bị bệnh, sốt cao lắm.Nhưng sống chết anh ấy cũng không chịu đi bệnh viện. Cô đến khuyên anhấy một chút được không?"
Lão đại trong miệng đệ muội chính là Trần Tuần.
"Tại sao anh ấy không chịu đi bệnh viện?" Trịnh Đinh Đinh hỏi.
"Ai mà biết được, có lẽ tâm trạng không tốt!" Đại Miêu khẽ thở dài, "Côcũng biết tính cách anh ấy bướng bỉnh như thế nào rồi đó. Dù sao tôicũng không khuyên được anh ấy. Nhưng vẫn không thể để mặc anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-can-nguoi-khong-biet/2386680/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.