Editor: Shaiila Yu
Ninh Vi Minh theo lời dặn của Ninh Vi Cẩn, lái xe tới bệnh viện đónTrịnh Đinh Đinh. Trên đường trở về, Ninh Vi Minh còn trêu ghẹo: "Trongấn tượng của em, đây là lần đầu tiên anh ấy để ý đến một cô gái như vậyđó!"
Trịnh Đinh Đinh: "???"
"Nói thật, trước kia em đã từng hoài nghi anh ấy chán ghét phụ nữ. Hơnnữa, trong suốt mấy năm đi học, ngay cả việc chủ động nói chuyện. Đại đa số đều là nữ sinh chủ động bắt chuyện. Còn anh ấy chỉ không thay đổisắc mặt nói một câu, có chuyện gì sao?" Ninh Vi Minh lắc đầu, "Thậtkhông nghĩ tới, anh ấy cũng sẽ có ngày hôm nay."
Trịnh Đinh Đinh nghe vậy trong lòng cảm thấy ấm áp, rất tự nhiên mà hỏi: "Vậy anh ấy chưa yêu ai bao giờ sao?"
"Cái này em không chắc chắn lắm. Nhưng mà em đoán tầm chín mươi phầntrăm là không có. Với tính cách khó chịu như thế, liệu có ai chịu nổichứ? Chỉ cần biết việc suốt một năm nay anh ấy đi xem mắt liên tục gặpthất bại là biết rồi. Hiện giờ phụ nữ là phải chiều chuộng, dù người tacó thích hắn như thế nào cũng sẽ không làm mặt nóng dán vào cái mônglạnh. Mà anh ấy luôn không để mặt mũi cho đối phương. Nhiều lần làm chonhà gái không biết phải làm sao. Sau đó, khi nhắc lại chuyện này với anh ấy, thì anh ấy cư nhởn nhơ." Ninh Vi Minh vừa nói vừa nhìn sang TrịnhĐinh Đinh. "Nói cho chị biết coi như chỉ là người xả thân vì nghĩa. Chịthu phục được anh ấy rồi, vậy thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-can-nguoi-khong-biet/2386666/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.